Buồn người được gì khi em muốn quên.
Muốn quên đi xa đời ta bởi tội kiếp nghèo.
Yêu thương ngày xưa đó đâu như ta mong với chờ. Hợp rồi tan.
Nhân thế đâu ai hay chử "ngờ".
Phận nghèo một mình thân ta với ta.
Trách than chi khi người ta chẳng hề quý mình.
Hôm qua còn nghe những tiếng thân thương bạn với bè.
Tình đổi thay nghe lòng đau hỏi thế nhân ơi : nghèo thì tội chi ?
Ngậm ngùi nghe tiếng thở than tim mình mà chua xót, bởi vì ta yêu quá tin cho kiếp chung tình.
Người đã nói với tôi ngày xưa giàu nghèo chẳng đổi thay tình ta.
Chỉ là hư không thay lời nói điêu ngoa !
Người giàu buông tiếng nói ra ai cũng đành câm nín kiếp nghèo buông tiếng nói ra ai cũng chê cười.
Bạn bè ngỡ cho ta niềm vui nào ngờ ai cũng xa đời ta.
Nghèo không có tội đâu người ơi !