Như bao lần em đã khóc, như bao lần anh đã buồn, giờ thì sẽ hết, chỉ còn nước mắt, và còn nỗi đau. Sẽ có ngày ta tiếc nuối, dẫu Thu về mang nỗi nhớ, giờ thì cách xa, 1 người mãi đi về đâu. Bởi đường đời quá lớn, mà tình thì quá ngắn, trách nhau mà chi, trách cho biệt ly thêm buồn. Ngày mình yêu vội vã, để giờ đành cách xa, nhìn về cuối chân trời, tìm hình bóng xa rồi. Tình ơi, xin ngủ yên! Để ta được quên, cố quên mà thôi!