A ở đâu khi đêm về k còn ai ,đôi mi mệt nhoài vì những đắng cay
Người đừng nói nữa và đừng núi kéo,e sẽ cố bước qua nỗi đau này
Mưa lại rơi lòng sao càng như lạnh thêm có phải đôi mình đã cách xa
Nhạt nhòa nước mắt nhạt nhòa kí ức e sẽ cố chôn vùi theo tháng năm
Tại vì sao nước mắt ấy cứ thế càng rơi nhiều,tại vì sao a chẳng thể bên e như thủa nào
Biết những yêu thương mong manh là k thể,e ước chi ta sẽ quay lại nơi bắt đầu
Tại vì sao nhưng nỗi nhớ ấy cứ càng phai dần,tại vì sao những nỗi nhớ ấy k còn a đây
Mà sao e vẫn tìm lại những kí ức của hôm nào có trách chi nhau thì cũng đã muộn màng