Nhớ người thầy năm ấy dìu em qua ngôi trường này.
Dáng gầy gầy thanh khiết mà vầng dương cao cao sáng ngời.
Những giờ thầy lên lớp truyền cho em triết lý cuộc đời.
Lời khuyên ôi quý báu cho em muôn ngày sau.
Bóng thầy ngồi trên ghế vì đàn em lo toan bộn bề.
Vỗ về từng học sinh và nhiều khi nghiêm minh với trò.
Có người thầy như thế, nghìn em thơ mới thấu hết dại khờ.
Rồi vươn đến tương lai, thầy chắp cánh cho em thành tài.
Thầy bước đi về trên phố vắng một mình.
Lặng lẽ âm thầm luôn tâm huyết tận tình.
Thầy hướng cho em tìm một lối đi của mình.
Vì cuộc đời là bể rộng mênh mông nên em không hiểu hết.
Thầy hỡi bây giờ em đã thấu lời thầy
Cuộc sống vô phần bao gian khó đường trần.
Làm kiếp con người nhưng đâu dễ thành người.
Lòng thầy vời vợi tựa trời cao, sao em đếm hết công lao.
Có người thầy như thế! Có người thầy như thế! Có người thầy như thế!