Cố nhắm đôi mi thật lâu rơi từng giọt nước mắt tuôn xuống vai em.
Rồi chợt nhìn em cố gắng mỉm cười mà lòng này nát tan .
Đọng lại trên mi là niềm đớn đau không nguôi.
Người chợt cất bước đi mãi không quay lại
Đành lòng tìm bước chân em đi nhìn từ phía sau mà tim quặng đau.
ĐK:
Nhìn thấy xung quanh ai cũng xa lạ.
Chỉ riêng anh đứng nơi phía chân trời .
Nhìn em yêu ngày càng đi xa xa tầm tay anh.
Cứ cố níu đôi tay để về lại bên anh nhưng không thể được.
Vì người đã có một người mới đi bên người ta không cần anh.
Chẳng cần bận tâm anh nơi đây thế nào.
Giờ người đã cố quên đi anh người em yêu nhất.
Phải không em...... .
Vậy là từ đây đôi tim chúng ta cách ngăn mỗi đứa một phương trời.