Ngày vắng anh đời bỗng nhiên hóa chật hẹp
Với những nhá nhem u buồn
Lệ cứ tuôn lòng xót thương trái tim khờ
Đợi chờ mộng mơ tan vỡ
Lắng nghe chiếc radio đang phát tình ca
Ngỡ đâu thấy man mác câu chuyện tình ta
Cũng đôi lứa đang lúc yêu nhau đậm đà
Tự nhiên cách xa và buông tay mãi.
Những năm tháng an yên ôi sao ngọt ngào
Những giây phút ưu phiền cớ sao ồn ào
Chúng ta đã hết duyên mà sao, lòng em cứ buồn
Rồi có khi nào trên con phố đông
Bỗng tình cờ chợt trông thấy nhau
Lúc ấy phải xem nhau như người quen hay là người dưng
Có đến gật đầu chào nhau mấy câu
Hay lướt qua nhau đường ai nấy đi
Chỉ nghĩ đến thôi nước mắt đã rơi, lòng đã thấy đau.
Ngày vắng anh người bỗng nhiên hóa ngây dại
Thế giới cứ như không tồn tại
Ngày vắng anh nhìn lá rơi rớt bên thềm
Cũng làm em thấy buồn.