Thế gian muôn màu
Em đổi thay không như lúc đầu
Yêu nhau được gì
Anh toàn nhận lại điều phi lý
Nếu em không về
Anh chờ em chỉ thêm não nề
Thôi thì đành buông tay
Hai ta cứ như vậy
Em cứ đi đường em đã chọn
Anh không níu tay hay giữ em ở lại
Vì những hạnh phúc kia
Vốn dĩ không thuộc về anh
Anh đi con đường anh ồn ào
Nơi lắng sâu anh không thét lên một lời
Rằng anh rất nhớ em đâu người ơi
Chia tay là hết
Hết rồi xin em đừng có nói thêm
Anh không quen những câu yêu
Vốn không thật thà khi em đến
Bao nhiêu lần dối
Dối lòng xem như mình có mắt như mù
Anh không nhắc đến anh ta
Sao em không hiểu
Thôi anh đã quá mỏi mệt
Với hàng trăm lý do
Đường ai nấy bước thôi em
Tốt hơn là không quen không biết
Mai đây người có hối hận
Thì một nỗi đau vốn vô tận
Trong anh vết thương sâu càng sâu