Anh thương cô gái miền Tây câu hò ngọt làm đẹp cho quê hương
Nét mộc mạc em đội nón lá áo bà ba em mặc sao dễ thương
Về bên anh đi em ơi cho anh cơ hội làm rễ miền Tây
Tía má của anh thì không gia trưởng em mà đồng ý anh rước liền tay
Anh xin nói anh rất chung thủy chết mê chết mệt không làm vợ dỗi
Anh cưng chết dáng em chèo xuồng nên anh không ngại cuộc sống chợ nổi
Cái đất miển Tây cò bay thẳng cánh nhưng tỉnh của anh thì luôn là lớn
Một khi anh thương là thương suốt đời dù cho mình già cũng không cà chớn
Em đừng sợ là phải chịu khổ khi số anh là số chủ công
Anh không để tay em chai sạn vì chài lưới trên sông Cửu Long
Mần ăn xong anh sẽ về sớm khi ánh chiều tà ngã nhánh mù u
Thương em với món trứng chiên rau luộc em nấu thì bao công phu
Anh biết mỗi khi anh xỉn á là cái tính em cứ hay nhai
Khi hai đứa về chung một nhà hai ba xị rượu mình làm lai rai
Lúc về già tóc bạc răng rụng thì tui chỉ có bà là đủ
Câu cá bờ ao, tưới nước, ăn cháo, uống trà, nghe đài và ngủ.
Ngày đêm thương nhớ thương em nhiều sao không nói ra
Để em đây héo hon tim này đêm đêm nhớ anh
Cây cầu dừa còn khó qua thì để em nắm tay anh cùng qua
Chiều chiều ngồi bên nhau ngắm bông tim tím lục bình
Chỉ cần anh cưới xin em hứa sẽ bên anh trọn đời cho dù mai ra sao chỉ yêu anh yêu mãi một người
Người miền Tây tụi anh chất phác không có ngại dãi nắng * mưa
Mở mắt ra lo việc đồng áng từ lúc gà gáy cho tới tầm trưa
Thương em rồi là thương tới bến thương cho trọn ái tình nông dân
Anh không có vàng cũng không có bạc chỉ có cục phèn nó dính trong chân
Thuyền anh ngang qua bến nước nghe câu hò ai cất bên bờ
Sông thấp thoáng dáng cô em gái làm cho thằng hai lúa này chờ mong
Chời ơi con gái miền Tây đẹp bá cháy
Tía anh nói có ưng cô nào nhớ ghé qua nhà cho má thấy
Đất miền Tây cò bay thẳng cánh ngoài đồng ruộng nước lũ còn dâng
Tình của anh cũng như cây lúa hết mùa lũ nó cũng còn thân
Cô em ơi cho anh hỏi nhỏ ruộng của em có ai cày chưa?
Nếu bằng lòng anh xin một vé cho anh cày dù nắng hay mưa
Sáng tới trưa anh ổ ngoài đồng còn lúc chiều tà anh ở bên em
Hát em nghe mấy câu dân ca theo điệu sáo trúc dưới ánh trăng đêm em ơi
Chắc em là tiên ở trên trời xuống trần gian mà mình nên duyên thì anh có phúc nhất trên đời
Để anh đi câu mấy con cá ngày mai đem về cho em nấu canh
Túp lều tranh hai quả tim vàng kết duyên tơ hồng hai lá trầu xanh
Ở đầu sông em cất câu hò anh đứng dưới sông anh kéo lưới
Hết tháng giêng ba má gật đầu là anh phi trâu qua nhà em hỏi cưới
Ngày đêm thương nhớ thương em nhiều sao không nói ra
Để em đây héo hon tim này đêm đêm nhớ anh
Cây cầu dừa còn khó qua thì để em nắm tay anh cùng qua
Chiều chiều ngồi bên nhau ngắm bông tim tím lục bình
Chỉ cần anh cưới xin em hứa sẽ bên anh trọn đời cho dù mai ra sao chỉ yêu anh yêu mãi một người.