Chiều nay, trên đồi điều bao la.
Chợt nghe ai hát xôn xao.
Gió ơi thổi từ phương nào?
Cho tôi tìm đến ngọt ngào giọng ai.
Là em cô gái hái điều, bàn tay thoăn thoắt như thêu
Gùi mang trên vai nặng trĩu từng trái ngọc rừng em chắt chiu
Là em đi giữa núi đồi, lòng em chan chứa tình yêu.
Lời ca sao vang vọng mãi cho cả đất trời như mê say.
Lời em như tiếng lao xao của bao lá điều xanh.
Lời em mang sức xuân tươi của bao trái trên cành.
Lời em thơm ngát hương lành ướp cho rừng xanh.
Lời em như ánh mặt trời ấm thêm lòng anh
Dù cho gian khó chưa qua tiếng ca vẫn rộn vang.
Dù cho mưa gió phôi pha giữ cho trái ngọt lành.
Để cho nương rẫy quê mình thắm tươi màu xanh
Lời ca cô gái hái điều vấn vương trong lòng
Lời ca cô gái hái điều vấn vương tuổi xanh.