Chiều nay trên phố vắng tay cầm theo đóa hồng
Chợt xa xa thấp thoáng hình bóng ôi dễ thương
Kìa ai đeo mắt kính xinh đẹp hơn đóa hồng
Làm cho anh bối rối lời trái tim ngổn ngang
Ơ cô đeo kính cặp kính trông thật xinh
Anh cận thị như bé chẳng biết mua ở đâu
Ơ này cô mắt kính người cớ sao thật kiêu
Anh gọi hoài chẳng nói, em bảo "quen bao giờ?"
Người ta hay trêu bảo trông vào đôi kính cận
Là biết ngay cô bé mọt sách trông thật nghiêm
Thật đoan trang khó tính không bạn trai dám gần
Mùa đông muôn tia nắng mà ngỡ xuân vừa sang
Bao ngày qua vẫn thế lời nói không thành câu
Em vờ như không biết lại bắt anh làm đuôi
Anh thầm yêu mắt kính mà bé sao lặng thinh
Đêm về anh bối rối tại kính hay vô tình