Nắng mơ màng, hát nhẹ nhàng, rẽ diụ dàng dù nhẹ lên môi
Làn môi ấy bao lần đón ánh lạc vào cõi mơ
Có đôi lần ngỡ quen rồi, em đem gió dắt em đi về vẫn nơi ngày xưa bên nhau, anh trao cho em ngàn ngôi sao yêu
Rồi anh ngước mắt ngắm thấp thoáng nơi này nắng lỡ theo mây quay về, chỉ thấy bóng em bâng khuâng, bên em anh không là mây, về theo gió
Rồi em mơ rưng rưng trong nỗi nhớ anh mang về chiều nắng cho say dù vội vã