Chiều nao, tiễn nhau đi khi bóng ngả xế tà
Hoàng hôn.. đến đâu đây màu tím dâng trong hồn ta
Muốn không gian đừng tan, níu đôi chân thời gian
Ngừng trôi cho giây phút chia ly này kéo dài,
Trước khi phân kỳ, ước sao cho tàu đừng đi.
Xe lăn êm êm lúc ga chiều sắp lên đèn
Mưa thu bay bay vắt ngang trời ướt vai mềm
Hoàng hôn dần buông,
Mà ai còn đứng im trong chiều sương xuống.
Tâm tư cô đơn trách con tàu nỡ sao đành,
Đem yêu thương đi đến nơi nao - cách đôi tình.
Đường bao nhịp nối, tình trăm nghìn mối,
Hướng theo một bóng người.
Tà dương khuất trong sương là mỗi lần ngóng chờ,
Nhìn theo phía chân mây, đợi chuyến xe xưa về chưa,
Nếu hay chăng người ơi, chốn xa xôi chàng trai,
Còn đem yêu thương rắc lên muôn vạn oán hờn,
Nếu mai đây về, cũng trên chuyến tàu hoàng hôn...
[Lời 2]
Chiều nay chuyến xe đi khi bóng ngả xế tà
Nhịp xe lướt nhanh nhanh dồn khúc vang quân hành ca
Nhắn em ơi đừng thương, chí trai anh ngàn phương
Về đi sao cho thắm nương dâu, đẹp mảnh vườn
Đến mai anh về giữ sao cho vẹn niềm thương
Xe lăn êm êm lúc ga chiều sắp lên đèn
Mưa thu bay bay sắt se lòng ướt vai mềm
Người trai vì nước đi xây tình quê hương
Tâm tư bâng khuâng hướng theo người đến xa vời
Mong cho mai sau khúc thanh bình hát vang lời
Tình ta lại nối và tươi đẹp mãi như trăng rằm giữa trời
ĐK:
Người ơi chí nam nhi khi đã gửi sa trường
Thì xin phút chia ly này hãy quên đi sầu thương
Đến mai đây mùa thương, nở hoa trên ngàn phương
Là khi đôi tim sẽ vui chung nhịp nỗi niềm
Ánh trăng chan hòa chiếu thương cho mình và ta