Chuyện người đắp chiếu

Sáng tác: 

Hoàng Y Nhung

Trình bày: 

Hoàng Y Nhung



1. Có người con gái mang biết bao tâm sự buồn
Tình thật thà nên đã trao người không thuỷ chung
Vì thế nhân bạc tình người thương mấy cũng bỏ rơi mình
Em vì ai để cho sắc hương tàn phai.

2. Bỏ mặc mẹ cha thương khuyên răn em thật tội nghiệp
Cứ ngày đêm than khóc mong người trai trở về
Thời gian cứ đoạ đày người con gái bỏ ra đi
Không còn ai thấy em từng đêm khóc hoài.

ĐK:
Chốn nhân gian đã không cho em những gì ngọt ngào mong đợi
Thế nên em mang thân gửi vào nơi chốn từ bi
Thầm hiểu ra nhân duyên kia em nợ người từ muôn kiếp nào
Nên kiếp này nợ người mình trả cho người.

Luyến lưu chi em ơi yêu đương ở đời chỉ là vô thường
Hãy xem như hôm nay gặp nhau để trả vay
Ngày trước xác ai cô đơn bên đường mình chỉ đắp manh chiếu mỏng
Duyên lỡ làng là vì ngày ấy dở dang.

2. Bỏ mặc mẹ cha thương khuyên răn em thật tội nghiệp
Cứ ngày đêm than khóc mong người trai trở về
Thời gian cứ đoạ đày người con gái bỏ ra đi
Không còn ai thấy em từng đêm khóc hoài.

ĐK:
Chốn nhân gian đã không cho em những gì ngọt ngào mong đợi
Thế nên em mang thân gửi vào nơi chốn từ bi
Thầm hiểu ra nhân duyên kia em nợ người từ muôn kiếp nào
Nên kiếp này nợ người mình trả cho người.

Luyến lưu chi em ơi yêu đương ở đời chỉ là vô thường
Hãy xem như hôm nay gặp nhau để trả vay
Ngày trước xác ai cô đơn bên đường mình chỉ đắp manh chiếu mỏng
Duyên lỡ làng là vì ngày ấy dở dang.

* Không mê không khổ lụy
Người đắp chăn cho ai kiếp nào
Lương duyên hay nghiệp phận
Trả vay đâu riêng kiếp này.

1. Có người con gái mang biết bao tâm sự buồn
Tình thật thà nên đã trao người không thuỷ chung
Vì thế nhân bạc tình người thương mấy cũng bỏ rơi mình
Em vì ai để cho sắc hương tàn phai.

2. Bỏ mặc mẹ cha thương khuyên răn em thật tội nghiệp
Cứ ngày đêm than khóc mong người trai trở về
Thời gian cứ đoạ đày người con gái bỏ ra đi
Không còn ai thấy em từng đêm khóc hoài.

ĐK:
Chốn nhân gian đã không cho em những gì ngọt ngào mong đợi
Thế nên em mang thân gửi vào nơi chốn từ bi
Thầm hiểu ra nhân duyên kia em nợ người từ muôn kiếp nào
Nên kiếp này nợ người mình trả cho người.

Luyến lưu chi em ơi yêu đương ở đời chỉ là vô thường
Hãy xem như hôm nay gặp nhau để trả vay
Ngày trước xác ai cô đơn bên đường mình chỉ đắp manh chiếu mỏng
Duyên lỡ làng là vì ngày ấy dở dang.

2. Bỏ mặc mẹ cha thương khuyên răn em thật tội nghiệp
Cứ ngày đêm than khóc mong người trai trở về
Thời gian cứ đoạ đày người con gái bỏ ra đi
Không còn ai thấy em từng đêm khóc hoài.

ĐK:
Chốn nhân gian đã không cho em những gì ngọt ngào mong đợi
Thế nên em mang thân gửi vào nơi chốn từ bi
Thầm hiểu ra nhân duyên kia em nợ người từ muôn kiếp nào
Nên kiếp này nợ người mình trả cho người.

Luyến lưu chi em ơi yêu đương ở đời chỉ là vô thường
Hãy xem như hôm nay gặp nhau để trả vay
Ngày trước xác ai cô đơn bên đường mình chỉ đắp manh chiếu mỏng
Duyên lỡ làng là vì ngày ấy dở dang.

* Không mê không khổ lụy
Người đắp chăn cho ai kiếp nào
Lương duyên hay nghiệp phận
Trả vay đâu riêng kiếp này.

Luyến lưu chi em ơi yêu đương ở đời chỉ là vô thường
Hãy xem như hôm nay gặp nhau để trả vay
Ngày trước xác ai cô đơn bên đường mình chỉ đắp manh chiếu mỏng
Duyên lỡ làng là vì ngày ấy dở dang
Chữ nhân duyên cuộc đời chỉ là vô thường.


Xem trên Youtube


1. [Em] Có người con gái mang biết [Bm] bao tâm sự [Em] buồn
Tình thật thà nên đã trao người [Bm] không thuỷ [Em] chung
Vì [C] thế nhân bạc [D] tình người thương [Bm] mấy cũng bỏ rơi [Em] mình
Em vì [Am] ai để [Bm] cho sắc hương tàn [Em] phai.

2. [Em] Bỏ mặc mẹ cha thương khuyên răn [Bm] em thật tội [Em] nghiệp
Cứ ngày đêm than khóc mong người [Bm] trai trở [Em] về
Thời [C] gian cứ đoạ [D] đày người con [Bm] gái bỏ ra [Em] đi
Không còn [Am] ai thấy [Bm] em từng đêm khóc [Em] hoài.

ĐK:
Chốn nhân [Em] gian đã không cho em những gì ngọt [Bm] ngào mong đợi
Thế nên [C] em mang thân gửi [D] vào nơi chốn từ [G] bi
Thầm hiểu ra [Em] nhân duyên kia em nợ người từ [Bm] muôn kiếp nào
Nên kiếp [Am] này nợ [Bm] người mình trả cho [Em] người.

Luyến lưu [Em] chi em ơi yêu đương ở đời chỉ [Bm] là vô thường
Hãy xem [C] như hôm nay gặp [D] nhau để trả [G] vay
Ngày trước xác [Em] ai cô đơn bên đường mình chỉ [Bm] đắp manh chiếu mỏng
Duyên lỡ [Am] làng là [Bm] vì ngày ấy dở [Em] dang.

2. [Em] Bỏ mặc mẹ cha thương khuyên răn [Bm] em thật tội [Em] nghiệp
Cứ ngày đêm than khóc mong người [Bm] trai trở [Em] về
Thời [C] gian cứ đoạ [D] đày người con [Bm] gái bỏ ra [Em] đi
Không còn [Am] ai thấy [Bm] em từng đêm khóc [Em] hoài.

ĐK:
Chốn nhân [Em] gian đã không cho em những gì ngọt [Bm] ngào mong đợi
Thế nên [C] em mang thân gửi [D] vào nơi chốn từ [G] bi
Thầm hiểu ra [Em] nhân duyên kia em nợ người từ [Bm] muôn kiếp nào
Nên kiếp [Am] này nợ [Bm] người mình trả cho [Em] người.

Luyến lưu [Em] chi em ơi yêu đương ở đời chỉ [Bm] là vô thường
Hãy xem [C] như hôm nay gặp [D] nhau để trả [G] vay
Ngày trước xác [Em] ai cô đơn bên đường mình chỉ [Bm] đắp manh chiếu mỏng
Duyên lỡ [Am] làng là [Bm] vì ngày ấy dở [Em] dang.

* [Em] Không mê không khổ lụy
[D] Người đắp chăn cho ai kiếp nào
[C] Lương duyên hay nghiệp phận
[Bm] Trả vay đâu [Em] riêng kiếp này.

1. [Em] Có người con gái mang biết [Bm] bao tâm sự [Em] buồn
Tình thật thà nên đã trao người [Bm] không thuỷ [Em] chung
Vì [C] thế nhân bạc [D] tình người thương [Bm] mấy cũng bỏ rơi [Em] mình
Em vì [Am] ai để [Bm] cho sắc hương tàn [Em] phai.

2. [Em] Bỏ mặc mẹ cha thương khuyên răn [Bm] em thật tội [Em] nghiệp
Cứ ngày đêm than khóc mong người [Bm] trai trở [Em] về
Thời [C] gian cứ đoạ [D] đày người con [Bm] gái bỏ ra [Em] đi
Không còn [Am] ai thấy [Bm] em từng đêm khóc [Em] hoài.

ĐK:
Chốn nhân [Em] gian đã không cho em những gì ngọt [Bm] ngào mong đợi
Thế nên [C] em mang thân gửi [D] vào nơi chốn từ [G] bi
Thầm hiểu ra [Em] nhân duyên kia em nợ người từ [Bm] muôn kiếp nào
Nên kiếp [Am] này nợ [Bm] người mình trả cho [Em] người.

Luyến lưu [Em] chi em ơi yêu đương ở đời chỉ [Bm] là vô thường
Hãy xem [C] như hôm nay gặp [D] nhau để trả [G] vay
Ngày trước xác [Em] ai cô đơn bên đường mình chỉ [Bm] đắp manh chiếu mỏng
Duyên lỡ [Am] làng là [Bm] vì ngày ấy dở [Em] dang.

2. [Em] Bỏ mặc mẹ cha thương khuyên răn [Bm] em thật tội [Em] nghiệp
Cứ ngày đêm than khóc mong người [Bm] trai trở [Em] về
Thời [C] gian cứ đoạ [D] đày người con [Bm] gái bỏ ra [Em] đi
Không còn [Am] ai thấy [Bm] em từng đêm khóc [Em] hoài.

ĐK:
Chốn nhân [Em] gian đã không cho em những gì ngọt [Bm] ngào mong đợi
Thế nên [C] em mang thân gửi [D] vào nơi chốn từ [G] bi
Thầm hiểu ra [Em] nhân duyên kia em nợ người từ [Bm] muôn kiếp nào
Nên kiếp [Am] này nợ [Bm] người mình trả cho [Em] người.

Luyến lưu [Em] chi em ơi yêu đương ở đời chỉ [Bm] là vô thường
Hãy xem [C] như hôm nay gặp [D] nhau để trả [G] vay
Ngày trước xác [Em] ai cô đơn bên đường mình chỉ [Bm] đắp manh chiếu mỏng
Duyên lỡ [Am] làng là [Bm] vì ngày ấy dở [Em] dang.

* [Em] Không mê không khổ lụy
[D] Người đắp chăn cho ai kiếp nào
[C] Lương duyên hay nghiệp phận
[Bm] Trả vay đâu [Em] riêng kiếp này.

Luyến lưu [Em] chi em ơi yêu đương ở đời chỉ [Bm] là vô thường
Hãy xem [C] như hôm nay gặp [D] nhau để trả [G] vay
Ngày trước xác [Em] ai cô đơn bên đường mình chỉ [Bm] đắp manh chiếu mỏng
Duyên lỡ [Am] làng là [Bm] vì ngày ấy dở [Em] dang
Chữ nhân [Am] duyên cuộc [Bm] đời chỉ là vô [Em] thường.


Thể loại:  Việt Nam,  Nhạc Trữ Tình


Nghe thêm