Chuyện một chàng trai nói dối
Giấu trái tim đi mất rồi
Chuyện tình đơn phương lẻ loi
Chẳng nói nên câu ngỏ lời
Một người anh luôn khẽ gọi
Hoài yêu thế mà thôi
Ngày mưa vừa qua một tối
Đường đi về sao rẽ đôi
Người từng là cả thế giới
Những giấc mơ thuở thiếu thời
Trọn vẹn thanh xuân nào vơi
Gắn với tên em suốt đời
Hận thời gian trôi quá vội
Tựa trà hương đã nhạt phôi
Thế cớ sao vẫn luôn trông đợi
Chuyện một chàng trai tôi kể
Chắc chẳng có ai nhớ về
Người từng yêu em nhiều thế
Chẳng nên câu ước thề
Ngày lệ tuôn rơi ướt nhòe
Một người chốn đây lặng nghe
Khi mùa mưa chợt ghé
Cạnh em là ai chở che?
Rồi ngày trôi qua năm tháng
Những bước chân càng vững vàng
Mà làm sao giữ thời gian
Đã lướt qua nhau ngỡ ngàng
Lời yêu kia lỡ làng
Cần gì nói câu thở than
Cứ cất chôn hết trong mơ màng
Chuyện tình thanh xuân năm ấy
Anh ghi chép chúng xuống bằng giấy
Em đằng này còn anh thì đằng ấy
Mình kêu bằng mày còn không thì bằng ấy
Cứ đến tối tối hai đứa lại ra
Chẳng ngại xa chỉ để nhìn nhau
Dẫu mẹ la cũng chẳng sợ đâu
Chỉ sợ sau này không thấy được nhau
Trông lên trên cao
Bao ngôi sao lung linh trong đêm trăng thanh
Đôi chân lao đao em nơi nao bây giờ có hay chăng anh
Nơi này mong chờ mơ đôi môi ngây thơ ngu ngơ
Cô đơn lang thang bơ vơ trôi xa đi câu ca trăng thơ
Vô tình hững hờ em để anh một mình ngồi lửng lơ
Ta nhìn sương mờ che phủ đi một chàng trai ngẩn ngơ
Sau giờ tan trường anh đợi em ở ngay chỗ ngã ba
Hai người chung nhịp chân đều nhau giờ còn đâu đã xa
Chuyện một chàng trai năm ấy
Với trái tim chưa tỏ bày
Nhiều lần anh mong đổi thay
Nói yêu sao khó vậy
Sợ người quay đi trốn chạy
Tìm hạnh phúc chốn nào đây
Tình anh tựa chim hạc giấy
Làm sao được bay với mây?
Người từng là cả thế giới
Những giấc mơ thuở thiếu thời
Trọn vẹn thanh xuân nào vơi
Gắn với tên em suốt đời
Hận thời gian quá vội
Tựa trà thoáng chốc nhạt phôi
Thế cớ sao vẫn luôn trông đợi
Trông lên trên cao, bao ngôi sao lung linh trong đêm trăng thanh
Đôi chân lao đao em nơi nao bây giờ có hay chăng anh
Nơi này, mong chờ mơ đôi môi ngây thơ, ngu ngơ
Cô đơn lang thang bơ vơ trôi xa đi câu ca trăng thơ
Vô tình hững hờ em để anh một mình ngồi lửng lơ
Ta nhìn sương mờ che phủ đi một chàng trai ngẩn ngơ
Sau giờ tan trường anh đợi em ở ngay chỗ ngã ba
Hai người chung nhịp chân đều nhau giờ còn đâu, đã xa
Lau khô đi đôi mi hoen cay
Say ngây ngô hai má hồng hay hay
Đẹp dịu dàng tà áo tung bay
Cứ nhìn thấy nàng thì con tim lại lung lay
Đi qua từng hàng dương màn sương mở lối
Lắng đọng bên hoài niệm với không gian đủ tối
Anh cứ mãi kiếm tìm một chàng trai nói dối
Và cô gái thanh xuân năm ấy đã khiến tim bối rối
Chuyện tình thanh xuân năm ấy
Anh ghi chép chúng xuống bằng giấy
Em đằng này còn anh thì đằng ấy
Mình kêu bằng mày còn không thì bằng ấy
Cứ đến tối tối hai đứa lại ra
Chẳng ngại xa chỉ để nhìn nhau
Dẫu mẹ la cũng chẳng sợ đâu
Chỉ sợ sau này không thấy được nhau