Rồi mai con nước xuôi về biển
Quên chuyện rong rêu của một thời
Người sẽ nguôi ngoai niềm mộng mị
Của người và cũng của riêng tôi
Tôi ôm tục niệm về sơn tự
Thả dần theo những tiếng chuông rơi
Như tiếng lòng trao người quen cũ
Đôi bữa quen nhau cũng một đời
ĐK: Rồi những mùa Thu vắng lá vàng
Tôi trời phương ngoại dấu chim hoang
Gót bụi xứ người mơ phố cũ
Một bóng ven trời dáng thở than
Về đâu cũng cứ là non thẳm
Bên cầu biên giới bóng chiều loang
Nhặt lá rừng thông nhen chút lửa
Ngó chuyện đời trong chút bụi tàn
Rồi [C] mai con nước xuôi về [F] biển
Quên chuyện rong [G7] rêu của một [C] thời
[C] Người sẽ nguôi [Em] ngoai niềm mộng [G7] mị
Của [G7] người và cũng của riêng [C] tôi
Tôi [F] ôm tục [G7] niệm về sơn [C] tự
Thả [Am] dần theo [A7] những tiếng chuông [Dm] rơi
Như tiếng [G] lòng trao người quen [G7] cũ
Đôi bữa quen [C] nhau cũng một [C] đời [F][G7] [Cm]
ĐK : [Cm] Rồi những mùa [G7] Thu vắng lá [Cm] vàng
[Fm] Tôi trời phương [Fm] ngoại [Bb7] dấu chim [Eb] hoang
[Eb] Gót bụi xứ [Cm] người mơ phố [Ab] cũ
Một bóng ven [Fm] trời [G7] dáng thở [Cm] than
Về [G7] đâu cũng cứ là non [Cm] thẳm
[Cm] Bên cầu biên giới bóng chiều [G7] loang
[G7] Nhặt lá rừng thông nhen chút [Fm] lửa
Ngó chuyện đời [G7] trong chút bụi [C] tàn