Dẫu nước mắt đã ướt đẫm, vẫn chia đôi con đường
Nơi thê lương chờ nhau, ngàn vạn cánh hoa rắc lên niềm đau
Khổ tâm bao nhiêu tháng ngày, mong cơn mưa bấy lâu
Dù chỉ tưởng tượng thôi, vẫn muốn bên nhau đến bạc đầu
Nét bút ấy đã phóng xuống, đóng sách chôn đi kiếp này
Nhân sinh như mộng thôi, thọ mệnh cũng theo đêm dần trôi
Người ra đi sao quá vội, thanh xuân đã hết đâu
Lệ thành dòng phủ lên, trang thơ năm xưa tựa máu
Chỉ vì người mà ta, đứng chôn chân nơi phồn hoa
Thôi hôm nay xin tiễn tri âm, đi tới cầu Nại Hà
Qua 300 con sóng, để ngày mai ta không thấy người
Cho vơi đi đau thương, chẳng còn vấn vương bên mộ kia
Vì người mà gảy lên khúc thê lương chưa đề tên
Trăm năm coi như đã quên đi cho đến khi ai trở về
Châm hương lên ta thấy người, cầm ô bên hiên khẽ cười
Mưa kia đang rơi hay là máu vương trên mộ ai
Nét bút ấy đã phóng xuống, đóng sách chôn đi kiếp này
Nhân sinh như mộng thôi, thọ mệnh cũng theo đêm dần trôi
Người ra đi sao quá vội, thanh xuân đã hết đâu
Lệ thành dòng phủ lên, trang thơ năm xưa tựa máu
Chỉ vì người mà ta, đứng chôn chân nơi phồn hoa
Thôi hôm nay xin tiễn tri âm, đi tới cầu Nại Hà
Qua 300 con sóng, để ngày mai ta không thấy người
Cho vơi đi đau thương, chẳng còn vấn vương bên mộ kia
Vì người mà gảy lên khúc thê lương chưa đề tên
Trăm năm coi như đã quên đi cho đến khi ai trở về
Châm hương lên ta thấy người, cầm ô bên hiên khẽ cười
Mưa kia đang rơi hay là máu vương trên mộ ai
Chỉ vì người mà ta, đứng chôn chân nơi phồn hoa
Thôi hôm nay xin tiễn tri âm, đi tới đây được rồi
Qua ba trăm con sóng, để ngày mai ta không thấy người
Cho vơi đi đau thương, chẳng còn vấn vương bên mộ kia
Vì người từng gảy cho ta khúc ca không thể quên
Nhưng hôm nay ta muốn quên đi cho đến khi ai trở về
Châm hương lên ta thấy người, cầm ô bên hiên khẽ cười
Mưa kia đang rơi hay là máu vương trên mộ ai
Mưa kia đang rơi hay là nước mắt trên mộ ai