đến phút cuối khi em xa mãi, anh mới nhận ra anh đã sai, từng lời nói đã khiến em đau, từng lời hứa vô tâm vội quên, anh hối hận thì cũng đã quá muộn màng.
nếu biết trước anh sẽ thay đổi, sẽ không chạy theo những ước mơ, chẳng cần nữa những thứ xa xôi, chẳng cần chi bao nhiêu niềm vui. anh chỉ cần từng ngày có en, em hỡi
DK:
chợt tỉnh giấc bóng tối vây quay anh, trong màn đên bỗng thấy cô đơn lẻ loi, niềm hạnh phúc bên em quá lớn lao, cớ sao anh đánh đổi vì những điều nhỏ nhoi. một điều ước trong anh bỗng khát khao, anh ước rằng lại có em trong cuộc đời, dù thật khó để được như lúc xưa, cớ sao anh vẫn hoài tìm kiếm trong niềm đau