1. Khi cơn mưa chiều nay dừng chân ghé qua mang theo nỗi nhớ
Từng hạt mưa đón bước chân em qua ngất ngây cỏ hoa
Em mênh mang ghé ngang đời ta để cơn mưa thôi buốt giá
Nói cho ta ngàn tiếng yêu ban đầu.
[ĐK:]
Heo may cơn gió thu vương trong mắt em khi chiều nắng tàn
Từng nụ hôn ngát môi mềm tan vào trong gió mênh mang
Mong manh như khói mây em như cánh hồng dịu dàng giữa trời
Ngồi chợt nghe bước em về, ngõ quen thôi hết mong chờ.
2. Mênh mông như mùa thu hàng cây gió lay xôn xao tình nhớ
Và từng chiều mưa đến ngỡ như chân em bước ngàn ngoài hiên
Xin cho ta phút giây bình yên một mai khi em xa mãi
Với con tim hạnh phúc như hôm nào.