Ver 1:
Cho...không mong nhận lại, là tự dối lòng
Em có còn nhớ những gì trước kia mình đã từng nói không?
Là anh hứa sẽ cố gắng vì tương lai làm tất cả
Đổi lại từ nơi em bằng một trái tim chân thật và
Hãy yên tâm đi ha, có anh ở đây luôn che chở
Nắm chặt đôi tay, truyền hơi ấm đánh đuổi những điều em e sợ
Nhưng giờ...anh mới biết...mọi thứ không hề đơn giản
Có những điều quá xa tầm với...vụt mất cơ hội quý hơn vàng
Một chút quan tâm, một chút lo lắng, để còn biết ta cần nhau
Đôi khi thả lỏng con tim một chút có lẽ sẽ không còn lần sau
Có thể năm tháng dần qua, khiến cho em chán anh dần mà
Nhưng thử nghĩ về những lần xa, thì thứ còn lại em cần là?
Người mà thương em nhất thôi...yêu hết từ mắt môi
Sao nỡ phủi tay chia cắt đôi, kỷ niệm đánh rơi đâu mất rồi
Nếu phải trả lời câu hỏi “cho và nhận” ai?...hạnh phúc hơn
Thì anh chỉ xin chấp nhận đau đớn và gửi về em thêm chút hờn...hah
Hook
Dẫu giận thì có giận...nhưng mà cho vẫn cứ cho
Mong tình cảm lại được đón nhận vì người mình yêu vẫn cứ lo
Nhưng tim em đang còn bận...loạn nhịp theo ai không đắng đo
Tự nhủ tất cả chỉ là số phận đốt cháy tâm hồn thành trắng tro
Cho em nghe một mẩu chuyện vui anh đánh đổi được nụ cười
Cho em hay những khi xa nhau, xung quanh đây buồn rũ rượi
Em cho anh thấy em trong giấc mơ gọi tên lúc nửa tỉnh nửa mê
Bất giác giật mình nhận được lời nhắn yêu thương nơi em vẫn chưa về
Ver 2:
Anh không sợ ở ngoài kia...có bao nhiu người yêu em
Chỉ sợ rằng em thay lòng...so sánh anh còn yếu kém
Nghe...người ta cất lời, xúc động là nhất thời
Để rồi một ngày em ân hận, lại nhớ ký ức đẹp nhất đời
Thì đã quá muộn rồi...không cần đi tìm anh đâu
Là do không đủ bản lĩnh giữ nhau trước cám dỗ cần tranh đấu
Em đến rồi, lại đi...em đến nơi đây chi?
Để anh nhận lấy cảm giác bất lực của một người trồng cây si
Cho em thoải mái đi với bạn bè đổi lại cho anh một tin nhắn
Chỉ cần biết là em vẫn ổn có thể nở nụ cười xinh xắn
Cho em thời gian tâm sự nhiều hơn để bù đắp lại được khoảng cách
Nhưng cũng đâu ngờ mình là con rối...trong vở kịch...lãng nhách
Muốn cho em thêm sự bao dung, nhưng cơn đau đã thao túng
Ánh mắt niềm tin còn nao núng, yêu thương thật sự làm sao đúng?
Nếu như ví em là mây, vậy còn ai sẽ là gió?
Vì nói như trên anh chỉ là cây vươn lên giữ em thật là khó
Mel:
Chỉ còn mình anh trong cơn mơ, đôi tay bơ vơ
Thầm mong em nơi chốn xa
Dẫu chẳng còn bên nhau...yêu nhau như ngày nào
Biết tìm đâu nụ cười trên môi ngày ấy
Đành thôi nhìn em lần cuối
Tình yêu đó đã phai tàn hết rồi
Ver 3:
Anh...quá nhiều khuyết điểm....không hoàn hảo như thiên thần
Từng nghĩ sẽ có thể mang hạnh phúc cho em bằng sự chuyên cần
Nhưng em lại để cơn mưa lạnh che lấp đi bầu trời xanh
Gục đầu không *** đối diện với góc tối trong đời anh
Cho nhau những cái ôm, cho nhau sự ràng buộc
Cho nhau trí nhớ sâu thật sâu những lời em hứa anh càng thuộc
Anh thẫn thờ, cố vẫn chờ, định mệnh lại kết bút
Chấm hết những lời thì thầm bên tai cho cả cuộc tình sự kết thúc .