Thời gian đã trôi mất rồi, chỉ còn riêng ta vẫn ngồi
Ta mơ mộng nhiều, mơ ước thật nhiều, để quên chưa nói bao điều
Nhìn lại về nơi bắt đầu, đường dài đôi khi úa màu
Nuối tiếc tình đầu, vây quanh buồn rầu, ngỡ như đã chết bao lâu
Thèm một lần sống với ước mơ, dường như chưa bao giờ
Thèm được là ta với chính ta
Để ta tìm ta chơi vơi
Vì ta chẳng thể quay ngược thời gian
Và chẳng thể níu hôm qua lỡ làng
Những gì đã lỡ, xem là cơn gió, cho lòng bình yên quên hết âu lo
Tìm niềm vui sống cho ta ngày mai
Vì hôm qua sẽ mãi không trở lại
Những gì gắn bó, cất vào trí nhớ, cho lòng bình yên quên hết âu lo hôm qua