Những bạn bè xung quanh tôi hỏi tôi vấn vương sao bao hoài mong, đợi người về tàn úa mãi đến lúc xuân hạ rồi thu đông, vì thật sự khoảng trống rất lớn trong tim có biết chăng, đến khi nao người mang lại tôi giấc mơ sâu trông mong từng ngày
Nhiều lúc trống vắng thức trắng đêm, Ai sẽ bên tôi cho tôi niềm tin
Nhiều lúc nước mắt rớt xót xa , ai sẽ bên tôi động viên an ủi
Nhiều lúc muốn nói những đắn đo, ai sẽ lắng nghe tâm tư của tôi
Làm sao có thể nói dối trái tim, em có thấu chăng lòng anh đau nhói
Người ơi có biết chăng, người hỡi có hay chăng
Chờ em đến lúc phai tàn cánh hoa,
Ngươi ơi có biết chăng, người hỡi có hay chăng,
Chờ người về đến khi hoa kia phai tàn