Đêm nghe tiếng kinh cầu, lòng càng thêm u sầu, ngồi nơi đây mình anh nhớ em
Lang thang giữa đêm buồn, tìm đâu mắt môi người thương
Em như mây ngàn theo gió bay nơi cuối trời xa
Trăng soi bóng đơn côi, bước trên đồi xưa ngậm ngùi
Em quên câu thề xưa để anh lệ rơi ướt mi
Người ra đi phương trời nao để anh cứ mãi mong chờ
Biết đến bao giờ có nhau như những ngày xưa
Chờ mong em đêm từng đêm trái tim đã quá mỏi mòn
Bao dấu yêu hôm nào giờ phôi phai theo vết chân thời gian
Cuộc tình mong manh đã chết theo tháng năm phai tàn
Về đâu bước chân anh lẻ loi cắn môi ngăn lệ rơi
--------------------
Người ra đi phương trời nao để anh cứ mãi mong chờ
Biết đến bao giờ có nhau như những ngày xưa
Chờ mong em đêm từng đêm trái tim đã quá mỏi mòn
Bao dấu yêu hôm nào giờ phôi phai theo vết chân thời gian
Cuộc tình mong manh đã chết theo tháng năm phai tàn
Về đâu bước chân anh lẻ loi cắn môi ngăn lệ rơi
...............................đã chết theo tháng năm phai tàn
Về đâu bước chân anh lẻ loi cắn môi ngăn lệ rơi