Trong khóe mắt khô khốc, ngác ngơ
Vết đòn roi trên lưng lên da mờ
Mong từng giấc ngủ ngon
Để cho vơi đi ngàn nỗi đau
Gắng chút thôi vì mai kia khác rồi
Nơi tuổi thơ đã đánh mất những ước mơ
Đón em về bước chân nhẹ những cánh diều
Trên thịt da những vết dấu cũng sẽ mờ
Để bình minh kia luôn có lối cho bước chân em đi
Uốn nét chữ nắn nót từng ôli
Cho tuổi thơ ơi giấc ngủ êm ru nay vỗ về
Quên ngày tháng bỏ rơi nhiều đứa bé chịu đớn đau
Nâng thìa cơm khô giọt nước mắt từng chan đầy
Nơi tuổi thơ đã đánh mất những ước mơ
Đón em về bước chân nhẹ những cánh diều
Trên thịt da những vết dấu cũng sẽ mờ
Để bình minh kia luôn có lối cho bước chân em đi
Những đêm dài nối ngày
Những đứa bé kia giấc ngủ chơ vơ bến mịt mù (uhu)
Nét chữ xinh nắn tròn cho những ước mơ
Con đường thênh thang tới chân trời tràn đầy nắng...!