Đêm đến nơi, hắt hiu cùng tiếng gió thổi
Trăng sáng rồi, trăng mang bao niềm thương ghé chơi.
Như thói quen, dáng em lặng yên trước nhà, trăng sắp tà, bóng em như vẫn chưa muốn sang.
Vì chờ hoài một hình bóng, đợi hoài 1 tin ngóng, mãi xoay vòng, hỏi trong lòng nơi xa người tốt không?
Gió cứ ngang trời, trăng cứ xa vời, đêm cứ dần dần trôi.
Có thấy đâu người, cũng chẳng tin hồi, sao nổi niềm chẳng vơi, chờ ai.
Chờ ai, chờ ai mãi chẳng thấy về, vì bao lời hứa ước thề, để đêm ngày em cứ lê thê
Người đâu, người sao để em mãi đợi, người sao người chẳng thấy tội, tội em người con gái tôi thương.