Ver1 S.O.S
Như cành khô, lá rơi
Những cung đường đôi ta từng đi nhưng chưa một lần đôi ta đến nơi
Anh lọt thỏm giữa vườn ký ức rồi cố ngủ vùi như bao ngày qua đấy thôi
Em dừng lại, rồi quay lưng đi
Anh chạy theo, bỏ lại mặc [hết tất cả] mọi thứ nhưng sao tình ta cháy
Thôi...
Giấc mơ chìm sâu mà sau niềm đau còn vươn trên mi anh
Em tìm thương, nụ cười vươn lên trên hạnh phúc, có gì đó kéo gì anh lại
Bất chợt nhớ, bất chợt quên, bớt chợt khóc thật vôi khi trời mưa
Lang thang bước qua nhưng cung bậc cảm xúc giữa dòng người thưa
Và lại một lần nữa, a đến trước cửa nhà em khi không chút sáng soi đường
Tim anh dẫn lối, nụ cười nhá nhem trời mờ tối
Khói trắng nói với anh rằng quên nhưng mà ...
Chẳng ai bán cho tim anh một liều thuốc, giảm đau thôi là quá đủ rồi
Hay anh phải hiểu, hạnh phúc mong manh như áng mây trôi
Đôi khi chấp nhận mọi suy nghỉ, a đặt vào giai điệu tình tan
Có lẽ anh chỉ quên được em khi đốt đi những hoài niệm, hình dáng mình mang
Anh nhắm mắt đón nhận, có lẻ chỉ một lần này thôi để rồi bình thản
Chorus- Roy P
Chìm vào giây phút ấy, ngọt ngào đã tan cháy
Lụi tàn đi hết những đắm say ta đã từng trao nhau
Và rồi, em đi mãi...Vội nắm bàn tay ai?
Tan đi ân ái thay cho cơn mưa trong lòng tôi...
Không thể ngui
Ver2 LilWind
Có gì đó cho trong em đã khiến cho con tim anh phải mong
Không thể quên, không thể nguôi
Có gì đó trong anh là em vẫn còn ngự trị phải không ?
Và Khung ảnh đó đem bẻ đôi
Vậy thì thôi, anh đã chẳng thể đếm những lần mà mình từng giận dỗi nhau
Cũng chẳng phải thần thánh, anh cũng chẳng thể mạnh mẽ hơn nỗi đau
Anh vẫn cần được nghe, em chỉ cần kể lể
Lồng ngực anh dư một khoảng trống và con tim em lại chưa có nơi để về
Chắc e chẳng thể quên vì quên chẳng hề dễ
Đó cũng là cái cách ta chìm vào nhau, chia sẻ những ngọt bùi đê mê
Dù vẫn một mình anh, chuyển chẳng tiện để kể
Chỉ đơn giản chân anh lề mề
Không bước nổi qua những chuỗi ngày mà anh gọi là những ngày lê thê
Rồi anh đã cố để quên hình hài em
Cố để ngày không dài thêm
Khi đôi mắt ngày đó đã khác Bây giờ chỉ còn biết đóng cửa và cài then
Vậy đừng hỏi anh là còn có nhớ Mà ! Hãy dặn anh là phải quên