Anh theo người về nơi xứ lạ, bỏ em một mình trên bến vắng đợi mong, chiều qua bến sông hiu hắt bóng con đò, văng vẳng câu hò, điệu buồn khúc hát tương tư. Cũng bên sông này, ngày nao hai đứa, anh hứa yêu em nhiều nay quên mất đành sao, nhìn dòng sông buồn trôi, thương sao đám lục bình, theo con nước vô tình, mang thuyền anh trôi mãi về đâu. Người đi, bến vắng đò qua, bao nỗi xót xa trên dòng sông chiều hò hẹn, màu lục bình trôi, tím cả bến sông chiều, tím cả cuộc tình ta. Giờ anh nơi ấy giàu sang, còn nhớ làm chi những ngày xưa mình hò hẹn, nhìn dòng sông lặng trôi, cánh chim chiều lẻ bạn, lục bình thở than dang dở khúc tình mang.