CHẠY VÀ ĐI
----------------------------------
Tác giả: Dank Lee, Neiz
Trình bày: Dank Lee, Neiz
----------------------------------
Ver 1: Neiz
Và ta lại viết....khi không thể nói ra thành lời
Cố dẹp hết đi mọi lo toan để cho tâm trí được thảnh thơi
Rồi ta lại siết....cho nhẹ nỗi buồn ta đang mang
Ko vội vàng...thật chậm rãi đêm nay bước chân ta lại lang thang
Ta tìm thấy được gì giữa chốn thành thị xa hoa
Là nỗi lòng của người trai trẻ khi mà phải sớm xa nhà
Ta cố đì để tìm cho mình 1 kẻ gọi là tri kỉ
1 kẻ để lắng nghe ta..khi nỗi cô đơn trị vì
Cái lạnh mùa đông cũng ko thể nào lm lạnh cóng vước chân ta đi
Cứ tiếp tục bước qua từg con phố mà ko biết đag tìm kiếm điều gì
Ta lại cứ bước...con đường phía trước lại càng thêm dài
Ta cứ ước là được đi mãi xin hãy cho ta ở lại đêm nay
Để cảm nhận cái lạnh của đông...và vị đắng của làn khói thuốc
Siết 1 hơi vào sâu trong lòng..để cho tâm hồn ta đỡ nhói buốt
Thả trôi hết dòng cảm xúc lang mang
Nỗi buồn còn bất tận...thì bước chân còn lang thang
Hook:
Neiz:
Ta là gã điên ko có đàn chỉ có người bạn là cô đơn
Mang theo hành trang là nỗi muộn phiền khiến cho nước mắt của ta càng khô hơn
Và ta cứ đi đi đi..đi đến nơi ta được thảnh thơi
Nơi gánh nặng cuộc sống buông lơi....nơi những nỗi buồn nó ko thể tới
Dank Lee:
Ta là gã điên ko có đàn chỉ có người bạn là cô đơn
Mang theo hành trang là nỗi muộn phiền khiến cho nước mắt ta khô hơn
Và ta cứ đi đi đi..đi đến nơi ta được thảnh thơi
Nơi gánh nặng cuộc sống buông lơi....nơi những nỗi buồn nó ko thể tới
Ver2: Neiz
Ai mà ko muốn có 1 vé để quay trở về tuổi thơ
Là những chuỗi ngày đẹp đẻ...sẽ mãi ghi vào nỗi nhớ
Nơi cảm xúc ta được tự do...như cánh diều tung bay trong gió
Ta thả thân mình ngã xuống đồng cỏ...tự do tự tại mà ko âu lo
Nơi ta có nụ cười sảng khoái nhất.....tâm tư được thoải mái nhất..
Nơi ta được mặt sức nô đùa với những đứa nhóc chân đất cởi trần
Được lựa chọn mà ko phải phân vân..con ng nơi đây rất chân chất
Được rong chơi với những đứa bạn vinh hoa phú quý ta chẳng cần
Ta mặc sức chạy băng xuyên qua những cánh đồng xanh bát ngát
Nơi gốc còng nằm cạnh dòng sông có những hạt mưa lát đát
Và ta cứ chạy...chạy đi giữa cái nắng trưa hè...
Ta như cơn gió thổi bay tán lá và xuyên qua những lũy tre
Có lẽ ta chạy nhanh quá...để ngày tháng vội trôi qua
Giờ có tiếc nuối thì cũg như vậy biết tìm ngày ấy đâu ra
Nhưg nếu được quay trở về ngày xưa tôi hứa sẽ đi chậm lại
Để tận hưởng chuổi ngày hạnh phúc trong 1 khoảng thời gian dài
Hook:
Neiz:
Ta là gã điên ko có đàn chỉ có người bạn là cô đơn
Mang theo hành trang là nỗi muộn phiền khiến cho nước mắt của ta càng khô hơn
Và ta cứ đi đi đi..đi đến nơi ta được thảnh thơi
Nơi gánh nặng cuộc sống buông lơi....nơi những nỗi buồn nó ko thể tới
Dank Lee:
Ta là gã điên ko có đàn chỉ có người bạn là cô đơn
Mang theo hành trang là nỗi muộn phiền khiến cho nước mắt ta khô hơn
Và ta cứ đi đi đi..đi đến nơi ta được thảnh thơi
Nơi gánh nặng cuộc sống buông lơi....nơi những nỗi buồn nó ko thể tới
Ver 3: Dank Lee
Ai cũng có một quá khứ một dĩ vãng trôi qua
Ai cũng có những kỉ niệm thời thơ ấu bôn ba
Ta cứ đi bỏ khoảng trời tuổi nhỏ
Và ta phải đi quên cả bận âu lo
Và đến bao giờ đôi chân đã chay này sẽ có ngày dừng lại
Một bước đổi thay từng là ý chí để ta còn ngày tồn tại
Nhưng ta đâu biết để có kết quả là cả một bận gian lao
Con thuyền giữa biển này sẽ tiếp tục mặc cho sống chết ngang nhau
Đó là người trai đến từ miền tây nước Việt
Đã khắc trong tâm dòng máu nơi đây là sẽ kiên cường bất diệt
Đạp lên từng ngày giông gió, để đến khoảng lặng bình yên
Bước qua từng ngày khốn khó để thấy thành quả đầu tiên
Nhưng đâu ai biết phía sau niềm tin này vẫn còn nhiều lo lắng
Là những lúc mất niềm tin là cả khoảng trời cay đắng
Là khi chợt nghe mùi hoa cỏ con đường hôm qua nay vắng...
...bóng dáng đứa trẻ thơ ngây nô đùa trong cơn say nắng !
Hook:
Neiz:
Ta là gã điên ko có đàn chỉ có người bạn là cô đơn
Mang theo hành trang là nỗi muộn phiền khiến cho nước mắt của ta càng khô hơn
Và ta cứ đi đi đi..đi đến nơi ta được thảnh thơi
Nơi gánh nặng cuộc sống buông lơi....nơi những nỗi buồn nó ko thể tới
Dank Lee:
Ta là gã điên ko có đàn chỉ có người bạn là cô đơn
Mang theo hành trang là nỗi muộn phiền khiến cho nước mắt ta khô hơn
Và ta cứ đi đi đi..đi đến nơi ta được thảnh thơi
Nơi gánh nặng cuộc sống buông lơi....nơi những nỗi buồn nó ko thể tới
Outro: Dank Lee
Ai cũng có một tuổi thơ, một quá khứ riêng
Ai cũng phải lớn lên, phải có ước mơ hoài bảo
Và rồi, chúng ta dần đi theo dòng chảy của cuộc đời
Chúng ta dần quên đi một nơi bình yên, bị lãng trong quá khứ
Nhưng hãy nhớ, đến khi nào mệt, thì hãy trở về