1. Gặp được em dưới bầu trời xanh kia
Mang nhớ nhung những tin nhắn anh chờ đêm khuya
Mình trò chuyện với nhau,
Lòng anh đã lỡ yêu em lúc nào.
2. Rồi khi biết anh chỉ là người em thế thay
Những lúc không vui hay cô đơn một mình
Người cũng biết tình yêu này
Mà giờ sao cứ lặng thinh.
ĐK:
Anh chẳng thể nói với người chỉ coi anh nhất thời
Rằng trái tim anh sẽ chở che qua bão giông không rời
Nhưng người đã cố quên đi tình anh
Cố nén đau thương sao nước mắt cứ rơi.
Em đã nắm tay cùng với ai giờ ấm êm bên đời
Em là áng mây còn ở đây chỉ có anh với trời
Đành ôm lấy bao nhiêu đậm sâu
Trong trái tim vụn vỡ từ lâu.
1. Gặp được [C] em dưới bầu trời xanh kia
Mang nhớ [Am] nhung những tin nhắn anh chờ đêm khuya
Mình trò [Dm] chuyện với nhau,
Lòng anh đã lỡ yêu [G] em lúc nào.
2. Rồi khi [C] biết anh chỉ là người em thế thay
Những lúc không [Am] vui hay cô đơn một mình
Người cũng [Dm] biết tình yêu này
Mà [G] giờ sao cứ lặng [C] thinh.
ĐK:
Anh chẳng thể [F] nói với người chỉ coi [G] anh nhất thời
Rằng trái tim [Em] anh sẽ chở che qua bão [Am] giông không rời
Nhưng người đã [Dm] cố quên đi tình [G] anh
Cố nén đau [C] thương sao nước mắt cứ rơi.
Em đã nắm [F] tay cùng với ai giờ ấm [G] êm bên đời
Em là áng [Em] mây còn ở đây chỉ có [Am] anh với trời
Đành ôm [Dm] lấy bao nhiêu đậm sâu
Trong [G] trái tim vụn vỡ từ [C] lâu.