Và thời gian sẽ kể cho con nghe những câu chuyện mà ngày xưa ông con đã từng kể.Những câu chuyện về phả hệ gia đình huyết thống những câu chuyện về những cái tên vô hình nhưng biết sống.
Những câu chuyện kể về nơi ta sinh ra, rồi vì sao ta ở đây, để đến giây phút này con yên giấc ngủ say, Một sớm mai nắng ấm, mong con đi hảnh hưng đến thiên đường, rồi một lúc nào đó ta cũng đi để đo khoảng cách từ mặt đất đến thiên đường bao nhiêu xa nhưng sẽ không vội vã , như cách của ông con sẽ có đủ thời gian để con nói con yêu cha, Cha đã không thể ôm ông ấy một lần...thật...chậm , nhưng cha se ôm con khiến con cười bằng trò chơi...lật...đật, chúng ta sẽ thả diều ngoài đồng cỏ...may. Diều của cha rất to, diều của con rất nhỏ, bàn tay con bé nỏ thay, bao giờ con lơn, bao giờ có người hỏi con câu này thì con lớn, Cha muốn con nhỏ bé mãi là thế thôi, nhưng cuộc đời là thế mãi là thế trôi, Ông cho ta niềm vui, Ông cho ta nỗi đau, nhưng đó là cha mình, dù bất kẻ chuyện gì xảy ra đi nữa chúng ta luôn là một gia đình, ở trong gia phả này con đã là 1 nhành cây, và khi con gục ngã gia đình luôn dang những cánh tay, Vì đó là gia đình, vì ta chung huyết thống, vì ta đc dạy dỗ từ những cái tên vô hình nhưng biết sống....!~~