1. Điều may mắn nhất là ta đã chưa một lần buông xuôi
Thật may, không vơi đi nỗi nhớ từ đầu tới cuối
Vì gặp nhau là nhân duyên, của ông trời
Còn rời xa là quyết định của một trong hai chúng ta.
2. Năm tháng ấy anh từng muốn chinh phục cả thế giới
Tới cuối con đường, lại thấy sao mình thật chơi vơi
Nhìn lại chỉ có em, từng chút một là em
Người còn gái đã đến sưởi ấm trái tim anh.
ĐK:
Bầu trời ấy rộng lớn như thế đấy
Đi nơi đâu anh vẫn chẳng thể gặp em vậy
Cuộc đời này đôi khi cũng nhỏ bé lắm đấy
Gặp ai trên trái đất anh cũng thấy giống em.
Chặng đường còn lại mong gần nhau mãi mãi
Dù ngày mai bao thử thách và hàng vạn những chông gai
Thì đáp án của anh, chỉ là em, chỉ là em
Là em câu trả lời duy nhất.
1. Điều may mắn [D] nhất là ta đã chưa một [A] lần buông xuôi
Thật [Bm] may, không vơi đi nỗi [F#m] nhớ từ đầu tới cuối
Vì [G] gặp nhau là nhân [A] duyên, của [F#m] ông [Bm] trời
Còn rời [Em] xa là quyết định của một trong [A] hai chúng ta.
2. Năm tháng [D] ấy anh từng muốn chinh [A] phục cả thế giới
Tới cuối con [Bm] đường, lại thấy sao mình [F#m] thật chơi vơi
Nhìn [G] lại chỉ có [A] em, từng [F#m] chút một là [Bm] em
Người còn [Em] gái đã đến sưởi ấm trái [A] tim anh.
ĐK:
Bầu trời [D] ấy rộng lớn như thế [A] đấy
Đi nơi [Bm] đâu anh vẫn chẳng thể gặp [F#m] em vậy
Cuộc đời [G] này đôi [A] khi cũng nhỏ [F#m] bé lắm [Bm] đấy
Gặp [Em] ai trên trái đất anh cũng [A] thấy giống em.
Chặng đường còn [D] lại mong gần nhau mãi [A] mãi
Dù ngày [Bm] mai bao thử thách và hàng [F#m] vạn những chông gai
Thì [G] đáp án của [A] anh, chỉ là [F#m] em, chỉ là [Bm] em
Là [Em] em câu [A] trả lời duy [D] nhất.