Tình yêu đó chỉ là tình yêu đơn phương mà thôi
Dù có nói thì tình này vẫn không gắn được
Nhìn em đi bên cạnh ai mà sao lòng đượm buồn
Là vì em người từng đã thoáng qua mà thôi
Để coi..1..2..trời, đã 7 năm
Không có được cái gì hết á, nhớ dai thì hay lắm
Gương mặt, nụ cười đó..thứ từng làm nó say đắm
Ký ức thỉnh thoảng được nhắc lại ở cái nơi hay nằm
Kể cũng hài ha, lại nghĩ về người đó đầu tiên
Lâu rồi đã chẳng còn liên lạc từ khi mất hy vọng cầu tiến
Ừ, thì cũng biết..là còn hơi sớm để yêu
Nhưng mà lúc đó cảm xúc mông lung thật, đâu có dễ chịu
Và..nếu một ngày, 2 người vô tình gặp lại nhau
Có dừng bước chân thêm vài phút hay là vẫn phai màu
Như khung cảnh cũ.. liệu, câu cửa miệng sẽ là lời chào?
Để cùng ôn lại những kỷ niệm đẹp dù gì cũng từng do trời trao
Khó lắm..một tình yêu đầu không thể nói
Đến khi can đảm nói ra rồi..cười cho có lệ thôi
Vì thằng ngốc của ngày xưa đâu có xứng đáng nhỉ
Nên từ ngày em nghe được và cứ thế dần lãng đi
Nó biết hết những gì em nói và cười thầm với bạn bè
Dồn ánh mắt về phía nó..những bí mật được sang sẻ
Nhưng trách làm sao được, con gái là thế mà
Vẫn tương tư nhìn từ đằng sau..rồi lại một mình lê la
"Tam giác tình yêu" tuy offline, cứ như em vẫn ở đó
Là chìa khóa nhắc lại chuyện người thứ 3 đâu ai khác, là nó
Dẫu biết rằng đó.. chẳng thể được bằng người em yêu
Nhưng tại vì sao vẫn chờ..một ngày được em hiểu
Lúc đi chơi chung một nhóm, em luôn dẫn theo người đó
Đâu ai biết được nó lại buồn..giữa những tràn cười to
Karaoke này nọ..nhìn thấy thiệt đau lắm
Em trong vòng tay của người ta..ngực nhói từ sâu thẳm
Rồi thì phải làm gì, vì tư cách thì chẳng có
Đành ngồi một góc chờ tàn cuộc..mà thâm tâm cứ giằng co
Lần nào cũng vậy..khoác vào chiếc mặt nạ đó
Giả vờ như không có gì, nhưng thực chất bản thân quá rõ
Đến sinh nhật của em chẳng tặng gì ra hồn
Túi tiền thì eo hẹp không biết món quà nào là ổn
Nghe nói em thích gấu bông..nên lặng lội tìm đủ chỗ
Chỉ có vài chục kím đâu ra, mồ hôi nhễ nhại như phụ hồ
May là có đúng ngày..tất nhiên, gấu chẳng được to
Thấy em cười anh tưởng rằng mình đã tiến thêm một bước nhỏ
Nhưng..hôm sau lại tận mắt chứng kiến
Một việc đã làm nó nhìn lại mình..ngậm ngùi..chỉ đứng yên
Thằng bạn chi cả mấy trăm ngàn để em tự chọn quà
Nhìn nét mặt hạnh phúc đó.. mới thấy mình còn non quá
Dặn lòng quên đi..sẽ chỉ giữ những kỷ niệm vui
Lớp học thân thuộc còn đây hâm nóng lại trái tim ngụi
Nhớ nụ hôn..cái nắm tay..có lần bị đáp guốc
Ai đời hay muốn chở người ta mà nó lại chạy xe đạp cuộc
Trà sữa, cá viên chiên..sau mỗi ngày ôn thi
Nhưng rồi..cũng tới lúc tất cả biến mất thôi là điều vốn dĩ
Nó sẽ mãi chỉ là..một người đến sau
Nhận sự lạnh nhạt, ôm tình đơn phương đó lên đầu
Năm lên cấp 3, em chẳng còn quen người cũ
Nhưng nó luôn phải tránh né.. không thể mỉm cười dù
Muốn được thân thiết với nhau lại như xưa
Nhưng em làm ngơ và chẳng cần nữa vậy thì nó dư thừa
Và..em bên người mới là điều tất nhiên
Không là gì ở trong mắt, cố gắng chi..rất phiền
Tất cả cũng chỉ giới hạn như vậy thôi
Tưởng rất gần nhưng thật xa..khoảng cách thì thay đổi
Một chút, vì không còn được học chung lớp..chắc có lẽ là
Em chỉ là người đi ngang qua đời, một người quen xa lạ..
Cứ có dịp là cố tình..đi ngang qua lớp em
Ngó vào vu vơ tí thôi cho nỗi nhớ nó đỡ thèm
Vẫn ánh mắt lạnh lùng đó..vẫn không hiểu lý do
Mỗi lần chạm mặt là quay đi...chắc là vì nó
Quá khờ và trẻ con..lại xấu trai nên chẳng xứng
"Không thích thì thôi đâu cần phải thẳng thừng lạnh nhạt như vậy hả"
Muốn nói câu đó ra lắm nhưng tính tình vẫn nhát đó giờ ấy mà..
Chính em..cô bé đáng yêu làm nó biết được sự rung động
Chỉ từ một trái tim vì 2 đứa chẳng duyên đúng không?
Quá khứ là trang nhật ký..và biết đâu bất ngờ
Một lúc nào đó sẽ gặp lại em thuộc về nó trong giấc mơ..