1. Cát biển nâu một chiều nằm nghe sóng biển
Cát biển nâu bềnh bồng con sóng đã về
Về trong tim kín tâm hồn
Nát cõi lòng một chiều hoang sơ bao phủ.
Cát biểu nâu lững lờ mây nước hững hờ
Cát biển nâu buồn phiền dưới gót chân ai
Cát biển nâu màu buồn ôm kín đời
Trói lòng ai nặng nề theo tháng năm trôi.
ĐK:
Cát biển nâu chiều về lao đao sóng nước
Nắng vàng lên mộng về với tháng năm xưa
Mây trời bay về miền quá khứ xa vời
Giấc mộng đi người còn phiêu lãng bên đời.
2. Cát biển nâu một vùng hoang sơ biển lạ
Ngắm trời mây từng đợt cô đơn kéo về
Tận trong tim tím tâm hồn
Xác xơ buồn một màu cô đơn sâu thẳm.
Cát biển nâu một chiều hoang vu giữa đời
Cát biển này buồn về xóa dấu chân ai
Ôi đường xa lòng trần đi quá mệt
Muốn ngủ yên cùng trời cùng đất mênh mông.
1. Cát biển [Em] nâu một chiều nằm nghe sóng biển
Cát biển nâu bềnh bồng con sóng đã [Am] về
Về trong [D] tim kín tâm [G] hồn
Nát cõi [Am] lòng một chiều hoang sơ bao [B7] phủ.
Cát biểu [Em] nâu lững lờ mây nước hững hờ
Cát biển nâu buồn phiền dưới gót chân [Am] ai
Cát biển [D] nâu màu buồn ôm kín [G] đời
Trói lòng [B7] ai nặng nề theo tháng năm [Em] trôi.
ĐK:
Cát biển [Em] nâu chiều về lao đao sóng [Am] nước
Nắng vàng [D] lên mộng về với tháng năm [G] xưa
Mây trời [Em] bay về miền quá khứ xa [B7] vời
Giấc mộng đi người còn phiêu lãng bên [Em] đời.
2. Cát biển [Em] nâu một vùng hoang sơ biển lạ
Ngắm trời mây từng đợt cô đơn kéo [Am] về
Tận trong [D] tim tím tâm [G] hồn
Xác xơ [Am] buồn một màu cô đơn sâu [B7] thẳm.
Cát biển [Em] nâu một chiều hoang vu giữa đời
Cát biển này buồn về xóa dấu chân [Am] ai
Ôi đường [D] xa lòng trần đi quá [G] mệt
Muốn ngủ [B7] yên cùng trời cùng đất mênh [Em] mông.