Một người đứng phía sau
Ngậm ngùi ôm nổi đau,.
Nhìn người kia bước đi
Về nơi chốn nào…
Có biết nơi đây anh vẫn mong chờ em bao ngày,
Sự thật là anh nhớ em đến từng phút giây..
Không còn được đón đưa
Không còn như lúc xưa
Em giờ đây có vui không hay đang khóc thầm vì ai
Đã không yêu em chân thành
Như là anh từng trao cho em trọn vẹn hạnh phúc….
Vì em đã cố giấu anh còn một khoảng trống bên cạnh,
Em chưa thể quên dù giờ đã ở bên anh.
Người đùa với anh thế sao
Khi lòng tin anh trót trao
Cứ hướng về một người luôn mang cho anh cảm xúc ảo..
Rồi từ đây anh sẽ xóa em
Từ hình dung đến cái tên
Anh hay thường gọi vào mổi sớm mai..
Và anh chẳng khóc nữa đâu
Anh sẽ tự yêu lấy bản thân
Chẳngcho phép một người nào nữa làm anh phải tổn thương
Thêm một lần.