Khi nắng tan đi ánh chiều về rộn vui đường phố
Em bước bên anh sau một ngày trên tầng hối hả
Khi ánh bình minh đang bừng lên rực rỡ chân trời
Những con thuyền đánh ca ra khơi...tầu đưa than về..muôn nơi...
Cẩm phả của tôi...bao kỷ niệm từ thủa bé thơ...
Tôi hăng nghe những lời ru của mẹ ngày xưa đường cha lên tầng nắng mưa...
Biển trào dâng cho tôi cả phút tình xưa...âm vang cháy bổng hoàng hôn gợi nhớ....vui buồn
Và tình anh miên man trong trái tim em giữa quê hương mình tựa khúc ca tình
Cẩm phả của tôi...bao tự hào một thời khó quên...
lúc khổ đau giữa đạn bom người thợ vượt lên dòng than vẫn chảy đêm đêm...
Cẩm phả ơi...quê ta đẹp bãi tử long mênh mông sóng còn gào xa biển hát...xô bờ...
Một vùng than qua bao gian khó phong ba cháy lên rạng ngời truyền thống muôn đời
Môt vùng than qua bao gian khó phong ba cháy lên rạng ngời...Cẩm phả...của tôi....