Nắng về đâu, để từng cơn mưa rơi hoài trên lối quen ngày xưa bên bờ vai nhỏ nhoi
Và chiều nay cơn gió về đâu, để người tôi yêu ko còn nghe tóc hát chiều nay cuốn trên môi cười
Ngày hôm wa em xinh như đóa hồng thắm tươi cho đời.
Ngày hôm wa câu yêu chưa trao cớ sao hôm nay đã vội xa
Ngày hôm wa khi yêu đâu hay trái tim sẽ khóc sau tiếng cười
Ngày hôm wa khi yêu đâu hay trái tim người mau thay đổi. Cớ sao? Hỡi anh...!
[ĐK]
Cám ơn đời và cám ơn anh, vì anh đã cho tình yêu như giọt nước mắt.
Cám ơn đời cám ơn tình yêu của người đã cho tôi thấy trái tim mỏng manh giữa đời bể giông.