St: Phan Mạnh Quỳnh
Hãy cứ như vậy ôm em thế này, để ấm áp thêm một vài giây. Biết hết yêu rồi, mà chẳng muốn xa rời, và chẳng nói nên lời hỡi người. Chắc em sẽ thấy nhớ những lúc sánh đôi đi chung lối về. Và chắc em không thể quên đi những ngày qua….
Từ ngày mai không anh ở bên em đành phải sống với những mong chờ, giọt nước mắt ai đây sẽ lau khi em chợt khóc.
Người sẽ mang yêu thương bước đi đến nơi nào đó em không biết được, liệu rồi đây khi em nhớ anh em phải làm sao, đừng xa em.
Nắng đã giăng trời, tim em rối bời, em chẳng trông đợi ngày mới. chỉ mới đó thôi mà giờ đây sắp xa lạ, anh thiết tha và vội vàng.