Sao em đành lòng bỏ chồng bỏ con
Em đi vội vàng chẳng lời chia ly
Phụ anh thôi cũng cam đành
Đời anh quen sống hiu quạnh
Nhưng sao em không xót thương con.
2. Bao năm mặn nồng vẫn là bằng không
Em mê lụa là chẳng màng tình ta
Còn đâu duyên kiếp cau trầu
Còn đâu câu nói ban đầu
Tình phu thê bạc trắng như vôi.
ĐK:
Bao năm bên nhau trong nghĩa vợ chồng
Long đong nhưng rất đồng lòng
Hai vợ chồng tát cạn biển Đông
Lời hẹn hứa chưa chi em đã thay lòng
Âm thầm em bỏ con chồng
Thì em ơi có thấy vui không.
3. Thân tôi giờ này đã gầy vì ai
Ôm con từng ngày mỏi mòn đợi mong
Mà sao đau buốt trong lòng
Mà sao nước mắt lưng tròng
Ôi chán chê cái tình phu thê.
Sao em đành lòng bỏ chồng bỏ [Am] con [F]
Em đi vội [A7] vàng chẳng lời chia [Dm] ly
Phụ [G] anh thôi cũng cam [C] đành
Đời [A7] anh quen sống hiu [Dm] quạnh
Nhưng sao [G] em không xót thương [E7] con.
2. Bao năm mặn nồng vẫn là bằng [Am] không [F]
Em mê lụa [A7] là chẳng màng tình [Dm] ta
Còn [G] đâu duyên kiếp cau [C] trầu
Còn [A7] đâu câu nói ban [Dm] đầu
Tình phu [E7] thê bạc trắng như [Am] vôi.
ĐK:
Bao [C] năm bên [Dm] nhau trong nghĩa vợ [Am] chồng
Long đong [A7] nhưng rất đồng [Dm] lòng
Hai vợ [G] chồng tát cạn biển [C] Đông [E7]
Lời hẹn [G] hứa chưa chi em đã thay [C] lòng
Âm [A7] thầm em bỏ con [Dm] chồng
Thì em [E7] ơi có thấy vui [Am] không.
3. Thân tôi giờ này đã gầy vì [Am] ai [F]
Ôm con từng [A7] ngày mỏi mòn đợi [Dm] mong
Mà [G] sao đau buốt trong [C] lòng
Mà [A7] sao nước mắt lưng [Dm] tròng
Ôi chán [E7] chê cái tình phu [Am] thê.