Một kiếp phong ba bao nhiêu phong trần ta đã qua
Cuộc đời nổi trôi đôi khi ta chìm trong xót xa
Khi ở trên cao cũng có khi đôi chân vấp ngã
Nhiều khi khốn khó nhìn lại chẳng còn ai bên ta...
Lời nói nhân gian điêu ngoa như lời mấy gió bay
Vừa cười nói đây xem nhau như tình thân trước nay
Thử trắng đôi tay mới hay ai là người tri kỉ
Ai bạn,ai bè,ai sẽ là người còn bên ta...
Gặp giữa nhân gian bao nhiêu người nhưng để găp được người gọi là anh em,sống chết vẫn sẽ sát vai cùng nhau
Là nhân duyên của cả trăm năm vì thế ta phải trân trọng
Một ngày là anh em mãi mãi là anh em...
Cuộc sống bon chen quay lưng nhìn xem cuối đời cũng đều về mộ sâu thôi
Lúc đó cũng chẳng thể mang được chi
Rất vui khi còn người anh em,vẫn giữ cái nghĩa cái tình
Ai sang ai hèn thì vẫn là anh em,điều đó không thay đổi...