Tiếng cãi nhau từ bên dưới tầng trệt
Hơi thở một trong hai như đứt quãng gần chết
Có người đứng sau cánh cửa, dở chứng không gánh nữa
Đéo cần quan tâm sự có mặt của khách khứa.
“Tao đách hứa, đó là cách làm việc của tao !”
Đứng trên lầu một, thằng con ngoan rửa dao
Và trả lời điện thoại tìm cách dời chuyện lại
Sau một lần miệng dại liên lụy thời hiện tại
“Trời đụ má nó, bả mà lo thì tao đã đéo nghỉ học,
Tính đường bán cho khôn khéo đi nhóc !!!”
Dưới tầng lửng, con nhỏ réo lên khóc
Kẹp đâm chéo trên tóc, thằng cha đéo chăm sóc :
“Hồ cá mới nâng cấp, cần thay nước nên gấp”.
Cầm hộp sữa, nước mắt ướt trên nắp
Con vợ ước đừng gặp hoặc là tim ngừng đập..
Mẹ chồng im ngồi ngập ngừng, “bộ film” từng chập dừng,
Không biết cách cho một ngày chấm dứt.
Đóng cửa phòng, trong lòng đầy ấm ức.
Cuộc đời này lắm lúc như bị đày cấm túc,
Ngồi châu mày cắn bút để trình bày vắn tắt, vị cà phê đắng ngắt.
Ngoài cửa sổ , bầu trời lùa nắng tắt.
Sau cãi vã, thì cơn buồn thắng chắc,
Vì không ai bằng lòng thì mong ai bằng mặt ?
Thằng lầu trên là gay, bị tương lai dằn vặt
“Được công nhận vẫn phải làm công nhân
Tìm đâu ra chỗ đứng trong nước nghèo , đông dân.
Tiền bạc tiêu hết cho áo và đống quần
Cuối tuần đám bạn lại kéo sang đóng quân”
Mà khéo lại vừa hay,tôi biết ra điều này khi trải qua nhiều ngày được goi là một thằng vô ơn
Căn nhà tôi ở khi trở về mỗi tối dù vẫn luôn đông đủ nhưng toàn người cô đơn.
Đi đâu đi cho xa
Đừng tìm đường về nhà
Xung quanh là bóng tối
Đâu ra ai giống tôi
Cơn mưa hôm nay đi qua
TV lên đưa tin là
Mưa giăng, mưa giăng khắp lối
Nhưng không gây giông gió như ở nhà
Nói một lúc lại thấy nhói một chút
Con mèo đói hạnh phúc nhìn mấy gói cột gút
Rồi lén lút đi tiếp ra lan can
Bao năm sất bất , bây giờ còn sang bang
Vì chủ người cho ăn, còn người thì muốn giết
Gặp ai cũng co cẳng chạy khỏi sự khốn kiếp
“Mày giỏi thì trốn tiếp” , mệt mỏi đi xuống bếp
Ông chồng đã lên phòng thờ vì uống Nếp
Đời đã không có tiền , quyền mẹ gì chọn đẹp ?
Sau cơn bĩ cực, cặm cụi ngồi dọn dẹp
Chén bát dĩa ly vỡ vụn thì sao ghép
“Tao chửi vì con đĩ đó làm cho tao ghét !”
Thằng mập thay đồ chuẩn bị đi sound check chương trình
Sợ không hát người ta hết thương mình,
Ai cũng đứng trên bầu trời thượng đỉnh , nhìn lại tiền trong túi không đủ mua thượng đình
“Không lẽ thua dượng mình ?”, rồi thở ra
Tim người bằng đá làm sao dễ nở hoa ?
Để lại tất cả áp lực nằm ở nhà, leo lên chiếc xe mệt mỏi như chở ba.
Một ngày lại qua,
Ngoài cửa sổ , bầu trời lùa nắng tắt.
Sau cãi vã, thì cơn buồn thắng chắc,
Vì không ai bằng lòng thì mong ai bằng mặt ?
“Mày không trả cho tao, là mày sai , thằng cặc”
Có người khoan miếng sắt, ngoài nhà vang tiếng Bắc
Người ngồi trong nhắm mắt,lòng bàn tay nắm chắc
Nghe bài hát được phát từ tầng trên
Nhẩm theo hầu hết , cũng có vài lần quên
Xã hội làm hư thằng con không cần đền
Miễn trả đủ tiền đang nợ khi hạn đến, nhìn nó bằng cách trìu mến nở nụ cười vô ơn
Một ngôi nhà toàn là những người cô đơn.