Đi khắp thế gian không ai tốt như mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha, nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ, mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời, cầu cho cha mẹ sống đời với con.
Còn cha còn mẹ thì hơn, không cha không mẹ như đàn đứt dây, đàn đứt dây, còn xoay còn nối, cha mẹ mất rồi, con chịu mồ côi.
Mồ côi, khổ lắm ai ơi, đói cơm không ai giúp lỡ lời không ai phân.
Chiều chiều nhớ mẹ tha phương, miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương. Mẹ già như chuối ba hương, như sôi nếp một, như đường mía lao(2l).
Còn cha còn mẹ thì hơn, ko cha ko mẹ như đàn đứt dây, đàn đứt day có dây nối lại, cha mẹ mất rồi con chịu mồ côi.
Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời, cầu cho cha mẹ sống đời với con.
Còn cha còn mẹ thì hơn, không cha không mẹ như đàn đứt dây, đàn đứt dây, còn xoay còn nối, cha mẹ mất rồi, con chịu mồ côi.
Mồ côi, khổ lắm ai ơi, đói cơm không ai giúp lỡ lời không ai phân.
Chiều chiều nhớ mẹ tha phương, miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương. Mẹ già như chuối ba hương, như sôi nếp một, như đường mía lao(2l).