1. Cuộc đời nào đâu mấy ai chiến thắng được nỗi xúc cảm
Để tình yêu chỉ mới chạm, lòng đã luyến lưu tâm can
Nhìn tháng năm đi nói câu từ ly biết bao nhiêu ngày
Anh và em cũng đâu khác, cách chia thật rồi.
T-ĐK:
Nhắm mắt vẫn thấy mình tay trong tay
Giật mình dậy em chẳng còn ở đây
Ngày rồi ngày anh vẫn ngốc như vậy
Chờ đợi em thương, mặc nỗi khổ sướng.
ĐK:
Mình anh đứng đây khóc, nhìn trời, thổ lộ đáy lòng
Hỏi con muốn yêu tiếp, cô ấy còn muốn yêu không
Nước mắt còn đẫm trong lòng hàng ngày như cơn ác mộng
Giờ níu giữ cô ấy khổ như cá bơi ngược dòng.
Một người mới bước đến nhìn anh em chỉ muốn quên
Điều gì khiến em chẳng hổ thẹn giữa hai bên
Có khi anh ấy bây giờ, mà gặp anh cũng bất ngờ
Em đừng như thế, biến anh ta trở thành anh.
T-ĐK2:
Bão tố lớn, chẳng thể đi xa hơn
Mây mưa trơn, chia cắt mình bất chợt
Màu chiều buồn ở phía xa hai người
Một người anh thương, một người em thương.
ĐK:
Mình anh đứng đây khóc, nhìn trời, thổ lộ đáy lòng
Hỏi con muốn yêu tiếp, cô ấy còn muốn yêu không
Nước mắt còn đẫm trong lòng hàng ngày như cơn ác mộng
Giờ níu giữ cô ấy khổ như cá bơi ngược dòng.
Một người mới bước đến nhìn anh em chỉ muốn quên
Điều gì khiến em chẳng hổ thẹn giữa hai bên
Có khi anh ấy bây giờ, mà gặp anh cũng bất ngờ
Em đừng như thế, biến anh ta trở thành anh.
Mình anh đứng đây khóc biết anh phải tiếp tục sống
Hỏi anh muốn yêu tiếp em còn muốn yêu không.
Từ người yêu đời nhất trở thành một kẻ bất cần
Vì thương quá, anh bỏ qua chuyện ấy nhiều lần
Trái tim anh đã muốn dừng niềm đau bấy lâu chứa đựng
Vòng xoay của cảm xúc khiến anh trở nên nghẹn cứng
Làm em động lòng khó như cá bơi ngược dòng.
Trời có lắng nghe con không?
Con nghĩ hoài mà chẳng thông
Chỉ mong ông dạy con cách buông lòng.
1. Cuộc [C] đời nào đâu mấy ai chiến thắng được [F] nỗi xúc cảm
Để [C] tình yêu chỉ mới chạm, lòng đã luyến [Em] lưu tâm can
Nhìn [Am] tháng năm đi nói [C] câu từ ly biết [F] bao nhiêu ngày
Anh [Dm7] và em cũng đâu [G7] khác, cách [C] chia thật rồi.
T-ĐK:
[Am] Nhắm mắt vẫn thấy mình [Em] tay trong tay
[Dm7] Giật mình [G7] dậy em chẳng [C] còn ở đây
[F] Ngày rồi ngày anh vẫn [Em7] ngốc như [Am] vậy
Chờ [Dm7] đợi em thương, mặc [G7] nỗi khổ sướng.
ĐK:
Mình anh [Am] đứng đây khóc, nhìn trời, thổ [Em7] lộ đáy lòng
Hỏi con [F] muốn yêu tiếp, cô ấy [G7] còn muốn yêu [C] không
Nước mắt còn [F] đẫm trong lòng hàng ngày như [Em7] cơn ác mộng
Giờ níu [Dm7] giữ cô ấy khổ [Em7] như cá bơi ngược [Am] dòng.
Một người [F] mới bước đến nhìn anh em [Em7] chỉ muốn quên
Điều gì [Dm7] khiến em chẳng hổ [G7] thẹn giữa hai [C] bên
Có khi anh [F] ấy bây giờ, [G] mà gặp anh [Em] cũng bất [Am] ngờ
Em đừng như [Dm7] thế, biến [Em7] anh ta trở thành [Am] anh.
T-ĐK2:
[Am] Bão tố lớn, chẳng thể [Em] đi xa hơn
[Dm7] Mây mưa [G7] trơn, chia cắt [C] mình bất chợt
[F] Màu chiều buồn ở phía [Em7] xa hai [A7] người
Một [Dm7] người anh thương, một [G7] người em thương.
ĐK:
Mình anh [Am] đứng đây khóc, nhìn trời, thổ [Em7] lộ đáy lòng
Hỏi con [F] muốn yêu tiếp, cô ấy [G7] còn muốn yêu [C] không
Nước mắt còn [F] đẫm trong lòng hàng ngày như [Em7] cơn ác mộng
Giờ níu [Dm7] giữ cô ấy khổ [Em7] như cá bơi ngược [Am] dòng.
Một người [F] mới bước đến nhìn anh em [Em7] chỉ muốn quên
Điều gì [Dm7] khiến em chẳng hổ [G7] thẹn giữa hai [C] bên
Có khi anh [F] ấy bây giờ, [G] mà gặp anh [Em] cũng bất [Am] ngờ
Em đừng như [Dm7] thế, biến [Em7] anh ta trở thành [Am] anh.
Mình anh [Am] đứng đây khóc biết anh phải [Em] tiếp tục sống
Hỏi anh [F] muốn yêu tiếp em [G7] còn muốn yêu [C] không.
Tăng tone [Am] -> [Bbm]
Từ người yêu đời [Bbm] nhất trở thành một kẻ bất [Fm] cần
Vì thương [Ebm7] quá, anh bỏ qua [Ab7] chuyện ấy nhiều [C#] lần
Trái tim anh [F#] đã muốn dừng [Ab] niềm đau bấy [Fm] lâu chứa [Bbm] đựng
Vòng xoay [Ebm7] của cảm xúc khiến [Ab7] anh trở nên nghẹn [C#] cứng
Làm [Ebm7] em động lòng khó [Fm7] như cá bơi ngược [Bbm] dòng.
Trời có [Bbm] lắng nghe con [Fm] không?
Con nghĩ [F#] hoài mà chẳng [Ab] thông
[Bbm] Chỉ mong ông [Fm7] dạy con cách buông [Bbm] lòng.