Chợt nhận ra chỉ anh cố níu giữ mong manh,
Chỉ anh cố nói dối chính mình
Rằng tình ta chẳng hề phôi pha
Sau biết bao năm tháng qua.
Là ánh mắt người bình yên, ấm áp thân quen,
Là khoảnh khắc trách móc giận hờn
Chỉ vài giây mà giờ vội xa
Hạnh phúc ta chưa tìm thấy.
Cạnh em chắc bên ai giờ không cần
Đón đưa đi về những lần
Phút giây vai ấp môi kề
Chẳng ai ngăn được long người thay đổi
Đành để tình hoang phí trôi vậy thôi.
Giờ hai đứa bên nhau mà cách rời
Phút chia tay chẳng nên lời
Trách anh mù quáng yêu lầm
Chẳng ai ngăn được từng dòng lệ ấy
Rồi cúi chào lướt qua nhau
Goodbye my love.