"Buồn như trăng trên cao, trăng có nghe lòng đau.
Buồn như con sông sâu, sông mãi trôi về đâu.
Buồn như đêm hôm nao, tiễn bước E về đâu,
E bước chân qua cầu, để lại một người đau."
Tôi thương đôi mắt E se buồn, lòng mình nao nao,
chiều mưa ướt đổ mi sầu, rằng tình tôi trao,
có cô thôn nữ quê nghèo, bao lần đưa đón nhau về,
yêu người hạnh phúc chân quê.
Yêu E bỗng thấy vui trong lòng,
dù đường đời mênh mông,
tình tôi chẳng đổi thay lòng,
hẹn rằng ngày sau, đắp xây nên mối duyên đầu,
sao giờ E bước chân qua cầu, nghe lòng lạnh giá đêm sầu.
Hôm nay, pháo hồng nhà ai, xóm làng mừng vui,
còn tôi đau xót trong lòng.
Hôm nay, chén rượu ai say, cớ sao quên nơi này,
nỗi buồn này ai có hay.
Hôm nao, ước hẹn làm chi,
để một người đi buồn như trăng úa trên đồng.
E ơi, xóm làng còn đây, dấu chân xưa hao gầy,
tôi vẫn còn chờ ai!!!