Trong đêm tôi đi tìm tôi
Tìm lại kí tức đã xa 1 thời
Đôi chân run run không thể đi
Chạm lại nỗi nhớ phút giây dừng lại
Và nhiều lúc muốn bước trên đường đời
Gặp gian nan...nên ta bỏ qua
Vì cuộc sống vốn khó muốn ta vực dậy
Muộn phiền âu lo chẳng là chi
Chẳng làm chi đứng lên làm lại
Vì 1 ngày mai tương lai tươi sáng...
Minh Phúc PK:
Ayzo …
Không gì là không thể
đâu ai trải thảm đỏ cho mình đi
Mọi thứ xuất phát từ bàn tay trắng phải cố vực dậy bằng lí trí Biết chắc là thành công luôn đi kèm với thất bại
Ta cứ xem đó như dòng đời trải nghiệm khoảng khắc đáng nhớ ta cất lại
Và thời gian ..
chẳng có đợi ai …
Nó cứ trôi mãi như là con thuyền không có người lái Nhưng bến đỗ của sự thành công …
luôn luôn chờ ta
Ánh sáng ở hướng đằng xa …kia…luôn mong đợi ta Dẫu có nhiều lúc … phong ba …ta muốn dừng lại … ngay Lúc kiệt sức … không thể bước tiếp...ta muốn dừng lại … thay vì nhìn lại đi … mỗi ngày là 1 món quà là 1 niềm vui
Cuộc sống quá ngắn để ta lùi bước phải cố vực dậy thuiii Kẻ thù lớn nhất … không phải ai khác mà đó chính là bản thân mình Phải giết nó … bước qua nó .. nhảy qua đầm lầy khi vương sình
Thời gian sẽ giúp ta lớn khôn nhưng không cho ta được trở lại Cố gắng hết sức rồi thành công sẽ mỉm cười đập tan bao trở ngại
NeKo:Tao sống vì bản thân...và tao biết tao là ai
Tuơng lai sẽ luôn gập ghềnh và chắc chắn là chông gai
Nhưng muốn tao dừng lại....có lẽ mày đã sai
Thằng này vốn lì từ nhỏ nên anh chẳng có cử ai
Khó khăn...gian nan...có gì chưa từng trải
Mày trải 1...tao trải 3...nên tao nói thì đừng cải
Cuộc sống mà..ai biết truớc đc đâu
Chỉ mong tư giờ đến chết...luôn đc ngẩng cao đầu
Kể mày nghe...một câu chuyện ngắn
1 thằng nghệ sỹ nghèo...chỉ có bàn tay trắng
Nghe có vẻ đắng...ah mà thôi
Bây giờ câu chuyện khác rồi....vì đời nó đã lên ngôi
Nhưng nó vẫn nhớ...cái quá khứ đã trôi
Nhớ vài kẻ phủi tay, nhớ thằng bạn phản bội
Nhớ cái đứa cơ hội, nhớ vài thằng tiểu nhân.
Nó nhớ tất cả những thứ, đã làm nó phải chùn chân