Người cô đơn lạc trong đêm
Giọt nước mắt nhẹ rơi hai hàng
Giọt đau thương, giọt mang bao vấn vương
Làn khói trắng bay mập mờ
Phủ che lấp nhân sinh ảo mộng
Thế gian này mình ta bước không ai kề bên
Nỗi đau ơi xin ngủ quên một lần
Mang đắng cay phiêu bạt nơi chân trời
Đường hồng trần thật bao la xin chớ quay đầu
Kỉ niệm ơi xin đừng về nơi đây
Nỗi nhớ thương đừng mang em qua
Vì cuộc đời chịu tổn thương đủ rồi
Verse 2:
Người cô đơn lạc trong đêm
Giọt nước mắt nhẹ rơi hai hàng
Giọt đau thương, giọt mang bao vấn vương
Làn khói trắng bay mập mờ
Phủ che lấp nhân sinh ảo mộng
Thế gian này mình ta bước không ai kề bên
Nỗi đau ơi xin ngủ quên một lần
Mang đắng cay phiêu bạt nơi chân trời
Đường hồng trần thật bao la xin chớ quay đầu
Kỉ niệm ơi xin đừng về nơi đây
Nỗi nhớ thương đừng mang em qua
Vì cuộc đời chịu tổn thương đủ rồi
Nỗi đau ơi xin ngủ quên một lần
Mang đắng cay phiêu bạt nơi chân trời
Đường hồng trần thật bao la xin chớ quay đầu
Kỉ niệm ơi đừng về nơi đây
Để con tim ta được ngủ yên
Có ánh nắng cuối trời
Chờ một ngày không xa
Bớt đau thương đời ta
Nắng cuối trời chờ đau thương
Xa rời …