Em, hãy nói đi em nhưng sao em vội đi.
Em, chất chưa bao đêm ưu tư đôi bờ mi, nơi đây.
Từng ngày anh mang nỗi sầu, mang cô đơn bước chân đi về đâu.
Lạnh lùng con tim héo mòn, trong cô đơn giá băng bao niềm đau, người ơi.
[DK]
Sao em sao ra đi bước chân vội vàng, sao ra đi lãng quên nồng nàn.
Cho riêng anh nơi đây nỗi đau ngập tràn, để nụ hôn xưa vụt bay dần phôi phai vòng tay.
Sao em sao ra đi bước chân vội vàng, sao ra đi lãng quên 1 người nào cho em niềm vui và bên em ngày xưa.
Và người nào bên em từng đêm giờ đây em về đâu, hỡi em.