Mẹ tôi đã vẽ một con đường cho cuộc đời tôi Màu xanh tươi thắm của ước mơ niềm tin và sức sống Vòng tay ấm áp mẹ ôm con vào lòng Rồi nói với con nước mắt lưng tròng Hãy cố lên con vượt qua bão tố. Ngày con thi đổ mang công danh trở về quê hương Dường như không thấy bóng mẹ ra chờ con ngày ấy Cuộc đòi sương gió mẹ vẩn lo được Đàn con đến nơi đến chôn yên bình Giờ con về đây để đền đáp công ơn mẹ ngày xưa thì Mẹ ơi mẹ đâu rồi. [ĐK]: Trả mẹ cho tôi thời gian ơi ngừng trôi Trả mẹ cho tôi tôi chỉ cần mẹ thôi Trả mẹ cho tôi đời tôi được khôn lớn Cũng nhờ mẹ tạo hóa nên người. Hỏi tận trời xanh giọt sương còn long lanh Hỏi tận trời xanh đàn chim nhỏ trên cành Hỏi tận trời xanh sao đành tâm cướp mất Người mẹ hiền tần tảo vì con.