Không biết là anh đã cầm chiếc điện thoại này từ bao giờ
Là anh đây, cũng đã một tgời gian rồi em nhỉ ?
Bởi vì điều đó thật sự khó khăn
Anh cảm thấy thật tệ nếu cứ mãi níu kéo em
Bao nỗi hối tiếc trong anh cứ thế buông thành tiếng hở dài
Bởi vì quá ngạc nhiên em đã ko thể thốt nên lời
Em chỉ biết cố kìm nén trái tim run rẩy này
Phải chẳng anh đã phải đâu tranh rất nhiều
Giờ anh đang chốn nào ?
Trước khi em cất tiếng, giọt lệ bất chợt cay xoè
Khi vừa nghe thấy tiếng hơi thở của anh
Nước mắt cứ thế tuôn rơi
Dẫu là mảnh kí ức yêu thương nhỏ bé nhất cũng chẳng biết làm sao
Bởi vì tổn thương này quá lớn lao, đôi ta đã hứa sẽ buông tay nhau
Nhưng lúc anh cảm thấy lung lay nhất
Xin hãy cho anh nghe dù chỉ là hơi thở của em.
Hít từng hơi thở, hãy dẫu là hé mở đôi mắt
vượt qua mỗi dài dài thật khó khăn với anh
Làm sao em có thể cho anh biết rằng điều này còn khó khăn hơn cả cái chết
Chỉ sợ rằng sẽ lại khiến anh phải sầu lo
Như một tên ngốc, anh lại khẽ buông tiếng thở dài
Nước mắt cứ thế tuôn rơi
Dẫu là mảnh kí ức yêu thương nhỏ bé nhất cũng chẳng biết làm sao
Bởi vì tổn thương này quá lớn lao, đôi ta đã hứa sẽ buông tay nhau
Nhưng lúc anh cảm thấy lung lay nhất
Xin hãy cho anh nghe dù chỉ là hơi thở của em.
Có rất nhiều điều em muốn nói ra nhưng sao chẳng thể cất thành lời
Đôi ta đều nói rằng mình vẫn ổn, cùng vỗ về nhau trong nỗi đau
Để rồi khi nhìn lại, đôi ta đã rất hạnh phúc
Như chưa từng buông tay nhau rời xa
Nước mắt cứ thế tuôn rơi
Dẫu là mảnh kí ức yêu thương nhỏ bé nhất cũng chẳng biết làm sao
Bởi vì tổn thương này quá lớn lao, đôi ta đã hứa sẽ buông tay nhau
Mỗi khi anh nghĩ về em
Mỗi khi em cảm thẩy chẳng thể chịu đựng thêm nữa
Thì xin hãy.. hãy để ta được nghe thấy tiếng hơi thở của nhau .