ngọac vẽ lên những hình hài vô thức
Chạy trốn nỗi cô đơn
Lại là những khoảng không dư thừa ta một vệt sáng
Tự lóe lên rồi chợt tắt
Cố tìm một chút bình
yên
Lại là những giấc chiêm bao dư thừa ta
Những tiếng chuông khắc khoải vọng vào trong đêm
Trong mơ ta chạy trốn
Tỉnh giấc ra chỉ còn lại bóng tối
Vỡ