Giữa phố xa hoa bỗng lệ nhòa, lăn tròn trên má mắt đã hoa
xa xôi niềm nhớ càng sâu thẳm, lạc bước đơn côi lối con về
Dáng mẹ gầy bàn chân bước vội, lưng mẹ còng nhức nhối tim con
mẹ hiền ơi mẹ đã ôm con ôm con con vào lòng bao mùa thay lá
đưa con vào đời, bàn tay mẹ nhăn nheo
Con lên đường mẹ đứng nhìn theo
Con bước nhanh ngăn lệ tràn khóa mắt
rồi hôm nay bỗng mặt trời vụt tắt
Con bàn hoàng phút chốc hóa mồ côi
dấu biết ngàn đời vàng đá phai phôi
Dẫu biết hợp tan ai mà chẳng thế nhưng mẹ ơi
Giữa muôn trùng dâu bể
Con biết tìm mẹ tìm mẹ ở đâu
Ôi đâu rồi hình bóng mẹ ơi!
Ôi đâu rồi hình bóng mẹ tôi!
Ôi đâu rồi hình bóng mẹ ơi!
Ôi đâu rồi bóng hình mẹ tôi!